Cả ba đạt đến trạng thái cực kì sướng mà trước đó chưa từng ai có được. Minh Nhân và Đông Quân vốn là dân sành sỏi nên họ biết rất rõ giá trị của Mỹ Hương.
– Shit… Em tuyệt lắm… Đã khủng khiếp… Mẹ ơi, con cu anh như muốn nghẹt ra trong lồn em vậy đó. Đông Quân nói trong lúc đứng dậy khỏi giường
– Đúng đó. Em tuyệt lắm. Phải công nhận là vậy. Minh Nhân rời khỏi người Mỹ Hương.
– Hai anh cũng thế mà. Làm em đê mê. Sướng thiệt. Hai anh vừa làm em yên tâm vừa làm em thoả nguyện. Cám ơn mấy anh quá trời.
– Chuyện nhỏ mà em. Nhưng mà tụi anh làm em sướng thì em phải cám ơn tụi anh và đền ơn tụi anh đó nhe.
– Đồng ý. Nhưng bây giờ chắc em phải về. Nhà cửa em khoá không có kỹ sợ trộm nó vào rinh hết đồ đạt em đi.
– Ý em là em muốn về bây giờ à? Đông Quân vừa lấy khăn lau sạch cu vừa hỏi. Lau xong thì anh chàng chuyền cái khăn cho Minh Nhân rồi mặc lại quần áo.
– Nếu em muốn về bây giờ thì… xin lỗi không được rồi!!! Minh Nhân sau khi lau xong người cũng mặc lại quần áo.
– Sao vậy? Tính đùa với em nữa à? Cởi trói cho em nào. Nhanh lên, em đau tay quá.
– Sao hồi nãy trong lúc làm tình hông thấy than đau?
– Thì… tại sướng quá nên không thấy đau. Chứ bây giờ đau bỏ mẹ.
– Vậy thì tụi anh giúp em hết đau nha!!!
– Trời, hai anh tính chơi tăng hai à???
– Ngốc – Minh Nhân tiến sát lại – bận hết đồ rồi thì chơi tăng hai cái nỗi gì nữa em yêu. Em rất dâm nhưng có điều mau quên quá. Anh nói ngay từ đầu rồi đó. Bây giờ thì mong em giúp tụi anh trả nợ nhe.
– Hả, cái gì??? Không giỡn à nhe. Em hông có rảnh đâu. Anh tính để người ta hãm hiếp em hả???
– Đúng đó.