– Bà mẹ tụi bây, xem như hôm nay bà xui xẻo đi. Bà có mắt như mù, tưởng câu được hai thằng bây ai ngờ bây giờ mất cả chì lẫn chài. Bà mẹ nó.
Tức điên lên làm cho nàng hùng hục sinh khí. Mỹ Hương dùng chân lật ngửa hai anh chàng ra rồi đạp lia lịa vào cặc hai chàng. Cả hai rú lên vật vã, dùng tay che lấy của quý của mình và rên xiết không nguôi.
– Mẹ nó, cho tụi bây nhớ đời. Dám chơi bà hả mấy con.
Mỹ Hương cúi xuống, móc bóp tiền hai anh chàng ra. Trong mỗi bóp có xê xích vài triệu và nàng thò tay lấy hết.
– Nghe rõ nè, cái này xem như bồi thường nhân phẩm cho bà nghe chưa. À thêm cái Rado của mày nữa – Mỹ Hương thò tay giật cái đồng hồ trong cổ tay Minh Nhân, rối quay sang Đông Quân gậit cái sợi dây chuyền vàng choé dày cộm – cả cái này nữa. Tụi bây có muốn đi kiện tội bà chiếm đoạt tài sản công dân thì bà sẵn lòng chiều.
Mỹ Hương mặc kệ hai anh chàng tẽn tò vật vã dưới sàn. Nàng xốc lại áo xống, bước ra khỏi phòng rồi đi vào trong thang máy, bấm số rồi dựa lưng vào vách mệt mỏi.
Vụ hãm hiếp không phải không làm nàng sướng. Nhưng sướng ít mà đau nhiều, lại thêm quê vì bị lừa, bị trói, bị hãm khiến nàng vừa mệt vừa bực vừa đau. Nàng tự nhiên thấy tủi nhục khi một người ăn chơi dày dạn như nàng lại bị một vố nặng như vậy. Tính ra tới 11 thằng đụ nàng đêm nay.