Song quay lại nháy một bên mắt, lấy Honda vọt nhanh ra cổng. Trời lại lâm râm mưa, chàng rồ ga chạy nhanh hơn, hy vọng tới dộng Sáu Lai trước khi trời mưa lớn. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Nhưng chĩ vừa tới cầu Thi Nghè, trời đã đổ mưa như trút nước. Song đành chiu ướt, bớt ga, cho xe chạy chậm lại những hạt mưa lớh tạt vào mặt chàng thật rát. Khi đi qua chợ Thi Nghè, vô tình Song thấy Lan và Sáu đang ngồi chung với một đám thanh niên trong tiệm hủ tiếu. Chàng bắt gặp ánh mắt của Lan nhưng lờ đi, chạy thẳng tới động Sáu Lai. Cả hai vợ chồng Sáu Lai cùng ở nhà. Sáu Lai chạy ra mở cửa, la lớn:
– Trời đất, ướt hết trơn rồi anh Song. Vô lấy đồ của em thay đỡ đi, không có lạnh chết.
Song lấy tay quẹt nước vương trên mặt, dựng xe ngpài hiên. Vợ Sáu Lai trao cho chàng chiếc khăn lông lớn:
– Anh lau cho khô, anh Sáu lấy đỡ bộ Pijama cho anh bận, lên lầu thay đồ đi anh.
Song run lập cập vì lạnh, chàng cố cười:
– Cám ơn, cám ơn, lạnh quá xá rồi.
Vừa nói chàng vừa chạy thực mau lên lầu. Lau khô mình mẩy, mặc bộ Pijama của Sáu Lai, chàng chải sơ đầu tóc rồi xuống nhà. Vợ Sáu Lai vừa trông thấy chàng,
cười hỏi:
– Bộ đồ hơi chật phải không anh, chẳng bù với anh Sáu nhà em, bận như áo thụng?
Sáu Lai cười hì hì:
– Em so sánh anh với anh Song thì chết rồi.
Song cười:
– Ông nói vậy chứ xương ông còn lớn hơn xương tôi nhiều
vợ sáu Lai eười lớn hơn: .
– Bi vậy nên thân thể ảnh toàn xương là xương. Bạn
bè gọi ảnh là bộ xương cáeh trí đó.
Sáu Lai cười tình:
– Chê vừa vừa thôi chớ.
Cả ba cùng cười. Vợ Sáu Lai đưa bao thuốc Salem cho
Song:
– Hút điếu thuốc cho ấm người đi anh.
Song cám ơn, rút một điếu, đập đập xuống bàn rồi bật hộp quẹt châm lửa hít một hơi thật dài:
– Uống một chút Whisky nghe anh?
Song gật đầu:
– Phải đó, cho xin một ly cho ấm bụng.
Vợ Sáu Lai đem ba cái ly ra, rót mỗi người một ly đầy.
Song kêu lên:
– Vừa vừa thôi, tính uống cho chết luôn hay sao?
Sáu Lai trao ly cho Song nói:
– Uống đi, chưa có đứa nào uống rượu mà chết đâu. Hơn nữa, từ ngày con Dung nó trốn đi tới giờ, chưa có uống với anh lần nào mà.
Vợ Sáu Lai hùa theo:
– Phải rồi, bây giờ anh Song chê tụi mình nghèo, không thèm uống với tụi mình nữa đâu.
Song cười ha hả:
– Mấy người lớn lối quá, uống được bao nhiêu mà làm bộ?
Chàng giơ cao ly rượu nói:
– Cạn ly.
Cả ba người eùng ngửa cổ uống một hơi hết ly rượu.
Vợ Sáu Lai rót cho mỗi người một ly nữa:
– Được rồi, bây giờ tới lượt em mời.
Sáu Lai la lên:
– Ê ê. không được, em chơi cái kiểu này chết anh, còn mấy phút nữa đi làm rồi.
Song cười hề hề:
– Như vậy thì tha, tôi uống cho ông ly này. Bây giờ sửa soạn đi làm đi.
Song vừa nói, bưng ly của Sáu Lai làm một hơi, rồi giơ ly của chàng cụng ly với vợ Sáu Lai:
– Bây giờ anh uống rượu em mời đây, cạn ly.
Vừa nói xong chàng eạn ly ngay. Vợ Sáu Lai chưa kịp uống, ngoài cổng có người bóp eòi xe Honda “tin, tin”.
Sáu Lai vội vã nói:
– Chết rồi, thằng Bé nó đến đón em vô trại. Anh Song ở lại chơi nghe, không đượe về đó, tối nay em về, chúng mình uống tiếp.
Vừa nói, Sáu Lai vừa với eái áo mưa mặc vội vào rồi phóng ra cửa, nhưng vẫn eố ngoái cổ lại dặn vợ:
– Bàng mọi cách, em phải giữ anh Song ở lại, tối nay 12 giờ anh về đó.
Vợ Sáu Lai cười lớn:
– Được rồi, ảnh không về đâu, nhưng mà phải mang đồ nhậu về đó.
Sáu Lai vừa chạy vừa la:
– Xong rồi, xong rồi.
Vợ Sáu Lai ra ngoài khép cửa lại, trở vô ngồi ngay vào lòng Song, cầm chai rượu lên:
– Bây giờ hai đứa mình uống.
Song giữ lấy tay Sáu ngăn lại:
– Thôi đừng uống nữa, để tới tối Sáu Lai về hãy uống.
Sáu cười khúc khích, choàng tay qua cổ Song, ép sát bộ ngực vĩ đại vào mình chàng:
– Nếu vậy thì bị phạt.
– Phạt cái gì bây giờ?
– Ẳm em lên lầu.
Song giao hẹn:
– Chĩ bế lên lầu thôi nghe.
Sáu nhõng nhẽo:
– Không biết, cứ ẵm lên lầu đã.
Song xốe bổng Sáu lên, đi tới cầu thang:
– Em nặng muốn chết.
Sáu cười khúc khích:
– Nặng cũng phải ắm.
Bế Sáu lên tới phòng, Song đặt Sáu xuống giường. Cô nàng ôm cứng lấy cổ chàng níu xuống làm Song mất thăng bằng té nhào vô mình nàng. Không biết Sáu cởi nút áo từ lúc nào mà Song vừa té xuống đã thấy bộ ngực vun lên trước mắt như hai trái đồi. Chàng úp mặt vô đó, nghe nhị tim Sáu đập thật mau, chất men của mấy ly Whisky giờ đây bốc lên làm thân thể Song nóng hừng hực. Chàng lột áo Pijama ném sang bên cạnh. Sáu rà cả hai bàn tay ra sau lưng chàng, níu cứng lấy những bắp thịt nổi cuồn cuộn:
– Cả đời em chưa được ôm một thân thể nào cứng rắn như anh. Anh gần cô nào chắc cô đó phải chết mê, chết mệt vì anh qúa.
Song cười hì hì:
– Anh thấy em đâu có chết?
– Anh có biết mấy ngày vắng anh, em chết cả cõi lòng không?
– Nói đi, thằng Sáu Lai nó nghe được, nó bắn em vỡ sọ.
Sáu cười thật bất mãn:
– Anh lầm rồi, em nói cái này cho anh hay nhé.
– Nói đi.
– Lâu lâu, có ông khách nào sộp, anh Sáu Lai còn xách nước cho em nữa.
– Em đừng có nói quá chứ, bộ nó không biết ghen à?
– Ghen cái gì, ảnh có vợ 3 con ở nhà quê. Tháng tháng em gửi tiền cho mà sống chớ ai, mang danh nghĩa làm chồng em để kiếm chút đĩnh thôi. Còn em cũng cần
ảnh để làm ăn, anh biết hết trơn còn làm bộ. Tuy nhiên, người ngoài nhìn vô thì eứ tưởng tụi em hạnh phúc lắm, có anh em mới nói toạc ra em làm d, còn ảnh làm ma cô thôi.
Người gác nghĩa địa
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132