VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Ba Thọt đã nói thực cuộc đời chàng cho hai người đàn bà nghe, nhưng số tiền chàng có thì không phải là trộm vặt mà có, đó ehính là chàng ước lượng hai thỏi vàng đào được tối hôm qua. Còn sau khi thằng bạn chàng chết, số tiền để dành được có hơn hai chục ngàn chàng cũng sài gần hết phân nửa rồi.

Nghe Ba Thọt nói, Sáu mừng rỡ như chính số tiền đó đang nằm trong túi nàng, Sáu hí hửng
– Em không ngờ cuộc đời anh lại ly kỳ như vậy, quả thực, trai tứ chiến gặp gái giang hồ rồi, chúng mình đâu cần bàn tính gì nhiều nữa.
Ba Thọt khoái trong bụng.
– Như vậy là em chiu rồi phải không?
Sáu rúc đầu vào vai Ba Thọt cười khúc khích.
– Chịu cái gì?
Lan cũng vui lây:
– Như vậy chị làm lớn, em làm nhỏ héng.
Sáu chồn qua mình Ba Thọt nói với Lan:
– Khoan đã.
Lan ngơ ngác.
– Còn cái gì nữa?
– Anh Ba bây giờ là chồng chúng mình, nhưng anh ấy phải chịu một điều kiện.
Lan hỏi:
– Anh ấy phải chịu điều kiện gì? .
– Chị thấy ông này tham lam lắm, tụi mình đã hai đứa rồi, như vậy là quá đủ cho ông nội này. Đường tình ông ấy phải chấm dứt từ đây.
Lan đồng ý liền:
– Đúng rồi, có như thế mới hạnh phúc được. Anh Ba
có chịu không? . . .. .
Ba Thọt cười hì hì:
– Cả hai cùng chịu là đa số rồi, anh còn ý kiến gì được nữa bây giờ!
– Anh chắc chưa?
– Nhất định rồi.
Nói xong, chàng hôn mỗi người một cái thực ngọt.
Bỗng Sáu thở ra một eái thật mạnh:
– Không ngờ năm nay em gần 30 tuổi mà còn lấy chồng.
Lan phản đối ngay:
– Ba mươi tuổi đâu đã già chị Sáu?
– Phải rồi, chưa già, nhưng mình sống nhiều quá rồi, đâu có muốn bôn ba gì nữa.
– Lấy chồng đâu có phải là bôn ba, theo em thì là an phận đó.
– An phận? Anh Ba có an phận không? Dự tính của ảnh ghê gớm lắm ehớ không tầm thường như chị em mình đâu. Chị biết tụi mình sẽ phải làm việc nhiều hơn, nhưng chị cũng thích vậy, thà làm mà có ăn còn hơn lam lũ như vầy, đói khổ lại bị người ta khinh rẻ.
– Chi nói phải đó, nhưng chi còn chưa biết dự tính của anh Ba đâu.
– Thì mở quán cơm bình dân chớ gì? Nếu trời cho, cô thể thành tửu lầu phải không? Lúc đó gia tài mình bạc triệu đó.
– Bạc triệu thì có bạc triệu, nhưng không phải tửu lầu đâu
– Vậy chớ cái gì? Bộ mày biết sao?
Lan vênh váo:
– Biết chớ.
Sáu cười hì hì chọc tức Lan:
– Biết thì nói đi, coi anh Ba có cưng mày nhiều không?
Lan quay qưa hỏi Ba Thọt:
– Anh cho em nói với chi Sáu nghe.
Ba Thọt dễ dãi:
– Tất cả đã êm đẹp rồi, tụi mình có gì phải dấu giếm nữa. Cả hai em đều là vợ anh.
Sáu ngạc nhiên hỏi:
– ủa, có chuyện gì nữa đây?
Lan tát nhẹ lên má Sáu:
– Chị Sáu của em à, đừng có nôn, để em nói chị nghe.
– Nói gì thì nói đi, mày làm cái gì mà úp úp, mở mở vậy?
– Cưng nàm im đó đi, nghe em nói nè.
Lan bắt đầu kể lại hết những gì nàng biết về câu chuyện eủa Ba Thọt cùng ý định của chàng. Trời vẫn mưa rào rào, hạt mưa có nhỏ lại nhưng vẫn còn dầy đặc, nước mưa lênh láng khắp nơi. Đường mương nhỏ bé chạy dọe theo đường cái không thế nào tiêu thụ được lượng nước khổng lồ đổ từ những con hẻm ra. Hẻm nghĩa địa nước chảy trên đường thành một giòng suối, mái nhà hai bên đường hứng nước mưa chảy xuống đó, mọi khi ehl eần một cơn mưa nhỏ, con đường cũng đã thành một giòng suối, huống chi trận mưa lớn này đã kéo dài cả đêm, không hề ngớt hạt. Những căn nhà, lá có, tôn có, chạy dọc theo bờ tường nghĩa địa đa số là của lính tráng hoặc thương phế binh, nhưng thành phần nghèo cùng eực của xã hội. Họ không còn cách nào khác là chiếm đại bất cứ khu đất trống nào, che đỡ một mái nhà làm nơi sinh sống và tự đặt tên cho khu phố mình ở, riết thành quen, như cái hẻm nghĩa địa này. Cái tên được kêu từ bao giờ chẳng ai biết. Nhưng chắc chắn là họ gọi như vậy vì tất cả nhà eửa đàu dựn lưng vô vách tường rào của nghĩa địa. Mọi người dều đua nhau đổ đấtlàm nền nhà eho cao hơn mặt đường, để nước mưa không vô nhà được. Bởi vậy, tự nhiên con đường trở thành cái cống lớn vào mùa mưa. Nhà nào nghèo, không có tiền đổ đất làm nền thì chịu cảnh lụt lội mỗi khi trời mưa. Căn nhà của Sáu và Lan chịu vào tình trạng ấy: hễ đường phố ngập nước là tràn vào nhà ngay. Mọi người phải chờ cho hết mưa, tát nước ra, còn như nếu mưa cứ kéo dài, nước cứ việc dâng cao, mọi người trong nhà thả cửa lội hoặc bó gối ngồi trên giường. Tối đến, tấn mùng cho thật kỹ, phòng rắn bò lên rồi quay ra ngử tỉnh bơ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.