VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Trong lúc chàng đang cần tiền để giúp đỡ nhiều người.
– Anh ơi, em đã nói hết rồi. Thiệt tình em chỉ biết có vậy. Nếu em nói sai điều nào xin cho trời đánh chết, em không oán hận ai. Xin anh thương xót em, Một kế hoạch thoáng trong đầu Song, chàng mĩm cười, nâng mặt Lan lên, lấy khăn tay lau hết nước mắt cho nàng, hỏi nhỏ:
– Em muốn anh thương sao đãy?
– Anh đừng bắt em chung với Ba Thọt, em đâu biết gì đâu
Song nửa đùa nửa thực:
– Anh không bắt em chung với thằng Ba Thọt, nhưng bắt em chung với anh chiu không?
– Như vậy là sao?
Song cúi xuống hôn nhẹ trên môi Lan, nàng ngoan ngoãn ép sát vào chàng. Hai tay ôm ghì lấy Song, thân thể hãy còn run lẩy bẩy. Song ngửng đầu lên hỏi:
– Em hiểu chưa?
– Nhưng anh có truy cứu vụ Ba Thọt nữa không?
– Chắc chắn là có rồi.
– Còn em thì sao?
– Còn tùy.
Tùy làm sao?
– Tùy em nghe theo Ba Thọt hay nghe anh.
– Em nghe anh.
– Chắc không?
– Chắc chắn… rồi, em đâu muốn ngồi tù.
– Nếu anh bảo em giết nó thì sao?
Lan ngần ngừ:
– Nếu anh bắt Ba Thọt thì hắn cũng chết thôi, cần gì phải bảo em giết hắn.
Song mlm cười bí ẩn:
– Nhưng anh không muốn bắt nó.
– Tại sao vậy?
– Vì bắt nó tức là liên lụy tới em ngay. Ai minh oan cho em nếu nó khai em là đồng lõa.
Lan lại ngần ngừ:
– Hắn không khai đâu.
– Anh chắc chắn nó sẽ khai.
– Tại sao hắn khai gian cho em?
– Dễ hiểu lắm. Thứ nhất, nếu nó bị đòn đau, Bẽ khai đại để đỡ đòn, vì đằng nào cũng chết, thà khai tùm lum để ra tòa, dù có bi giết cũng êm ả hơn. Thứ hai, nếu em nghe lời anh, nó phải khai em ra để trả thù.
– Trời ơi… như vậy đàng nào em cũng chết.
– Không, em còn một lối sống.
– Em lạy anh, xin anh giúp em. Dù kiếp này phải làm trâu ngựa trả nợ anh, em cũng không dám than.
Song cười:
– Em có chắc như vậy không?
– Em xin thề.
– Em đã thề rồi, khỏi cần thề nữa. Vậy anh hỏi em, nếu anh muốn lấy em làm vợ năm, vợ bảy, em có chịu không?
– Em đã nói rồi, dù làm trâu bò cho anh, em còn chịu nữa là vợ nhỏ anh, em còn đòi hỏi gì nữa.
– Nếu vậy thì được rồi, bây giờ em cứ về sống với thằng Ba Thọt và coi như không có chuyện hôm nay. Mỗi tuần lễ em sẽ gặp anh ít nhất vài lần, còn nếu có gì
thay đổi, phải thông báo cấp kỳ bằng những ám hiệu anh sẽ cho em biết sau. Gặp anh ở nhà chú Tư. Dễ lắm, từ đây tới đó cũng gần, em cứ lấy cớ tới học võ là được
rồi, không ai biết đâu. Bây giờ em viết vắn tắt những em vừa kể cho anh nghe. . .
Em đâu có biết viết làm sao?
– Được rồi, anh đọc cho em viết.
– Như vậy thì được.
Song đưa cho Lan cây bút, chàng lục trên kệ thấy một cuốn tập của Dung viết lăng nhăng, xé một tờ giấy trắng đưa Lan, đọc vắn tắt câu chuyện nàng vừa kể với chàng như một lời tự khai gọn gàng. Lẽ dĩ nhiên, với lời tự khai này, Lan đương nhiên nhận tội đồng lõa đào hầm vô nghĩa đia. Chàng cất tờ tự khai vào túi, bảo Lan:
– Em biết rằng khi nào em phản bội anh, lời tự khai này cũng đủ đưa em vô tù rồi.
Lan gật đầu:
– Em hiểu mà, em đâu có muốn vô tù.
Song mĩm cười, kéo Lan sát vào mình:
– Bây giờ em có thíeh hôn anh không?
Lan ngả ngay vào lòng Song, nàng cố ép chặt thân thể vào người chàng. Lan nói nho nhỏ:
– Em sợ anh quá hà.
Song kéo Lan nằm xuống ghế bố, thân thể nàng tròn trĩnh và chắc nich. Bàn tay Song luồn qua áo Lan, quả thật gái một con…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.