Bỗng Sáu cười hành hạch, vừa cười, vừa la nho nhỏ:
– Đồ quỉ anh Ba, đừng mà, làm người ta nhột muốn chết nè. Tức quá đi… anh Ba.
Lan lấy tay bợ mặt Sáu nói đùa:
– Bây giờ trở đi phần này của tui, cưng phải nói chuyện với tui mới công bằng. Còn phần dưới đó cưng muốn làm gì thì làm.
– Tao không chịu đâu, mày chơi ác quá.
– Không có chơi ác đâu, chơi mê ly đó mà.
Vừa nói Lan vừa rà tay lên nghe Sáu, nàng thấy Sáu co người lại, có lẽ đây là lần đầu tiên eả Sáu lẫn nàng cùng có những cảm giác khác lạ.
– Lan… Lan… a… a… mày làm thiệt sao… Lan…
– Không có làm thiệt đâu, làm giả đó.
– Cái con này hôm nay kỳ cục quá, tụi mình đàn bà với nhau mà.
Lan nửa đùa nửa thực:
– Hôm nay tui làm chồng, cưng làm vợ chiu không?
Sáu dẫy nẩy lên:
– Chịu cái gì kỳ cục vậy?
– Không chịu cũng không được.
Vừa nói Lan vừa làm tới, tự nhiên nàng thấy trò này làm cho nàng hết sợ âm mưu của Ba Thọt. Sáu dẫy dụa la lối một hồi thấy không có hiệu qưả gì, đành nằm im thở ồ ồ. Cả Lan lẫn Ba Thọt làm cho nàng cuống lên, không biết phải làm gì nữa….
Bỗng Sáu nghĩ ra một kế, liền năn nỉ Lan:
– Lan à, bây giờ tao chiu nghe lời mày, nhưng mà mày phải tháo tay tao ra.
– Ý như vậy đâu có được, tui tháo tay cho bà, bà làm tùm lum rồi sao?
Sáu cam đoan:
– Nhất định tao không làm gì đâu.
Lan giao hẹn:
– Được rồi tui tháo tay cho bà xong, tui nói gì bà phải nghe lời tui, chịu không?
Thì tao nói nhất định rồi mà.
Ba Thọt ở dưới nghe Lan và Sáu điều đình, phản đối liền:
– Ý, đâu có được, em tháo tay cho nó là phản bội dồng minh rồi.
Lan cãi:
– Em đâu có phản bội, mình đã giao mỗi đứa một nửa rồi, phần anh, anh làm, phần em, em làm. Không có đứa nào đụng chạm tới nhau mà.
Ba Thọt đuối lý nói xuôi:
– Thôi đượe, lúc nào anh lên trên đó thì anh lại trói nó lại.
– Đúng rồi, phần ai nấy lo mà.
Sáu thêm vô:
– Đúng rồi, phần ai nấy lo, mày cởi trói tay cho tao đi, máu đọng lại đau quá trời hè.
– Được rồi, nhưng mà nghe lời tui phải không?
– Nghe mà, cởi trói ra đi.
– Khoan đã để tui thử coi bà có nghe lời không đã.
– Mày thử làm sao?
– Bây giờ bà kêu meo meo đi.
– Kêu meo meo làm chi vậy?
– Đó thấy chưa, bà đâu có chịu nghe lời tui.
– Được rồi, con quỉ cái, meo… meo…
– Kêu lớn chút nữa coi, không được nói gì hết.
– Meo… meo…
– Bây giờ bà nói cưng ơi cưng.
– Nói gì kỳ cục vậy?
– Đó thấy chưa, bà đâu có nghe lời tui.
– Được rồi, tao nói, cưng ơi cưng.
– Tui đã bảo bà rồi mà, bà chỉ được nói cái gì tui bảo bà nói thôi.
– Được rồi tao nghe mày.
– Vậy bà nói đi, cưng ơi cưng, em thương cưng qúa.
Sáu ngập ngừng một lúc rồi nói:
– Cưng ơi cưng, em thương cưng quá.
Hôn em một cái đi.
– Hôn em một cái đi.
Sáu vừa nói xong, Lan chồm tới hôn cái chụt vào miệng Sáu, Sáu la lên liền:
Mày làm cái gì vậy?
– Thì bà bảo tui hôn bà mà.
– Con quĩ cái, thôi được rồi, cởi dây cho tao đi.
– Bà nhớ nghe, bà vẫn eòn phải nghe lời tui đó.
– Được rồi, tao nghe lời mày.
– Bây giờ tui cởi trói cho bà, bà phải ôm tui chịu không?
– Chịu, cái con này nó khùng rồi.
Lan lần mò cởi trói cho Sáu, có lẽ Ba Thọt trói chặt quá làm tay Sáu đau thực tình.
– Cái thằng hà bá nó trói tao đau quá rồi.
– Bây giờ bà ôm tui đi chớ.
Sáu phì cười vì con bạn cứng đầu, nàng vòng tay ôm lấy Lan, eon nhỏ khoái qưá cười khúc khích:
– Đó, như vậy có phải dễ thương không.
Sáu vừa buồn cười, vừa tức vì tự nhiên mình phải nghe lời nó. Bỗng Lan ghé miệng vào tai Sáu nói thực nhỏ:
– Chị Sáu à, nếu có nghe em nói gì lạ cũng làm bộ nằm im nghe, đừng có nói lớn, anh Ba Thọt nghe được là cả hai đứa mình chết liền đó.