VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Tự nhiên Song đổ mồ hôi trán, chưa bao giờ có vụ “thẩm vấn” nhân viên phản tình báo như hôm nay. Ông Đại úy xếp của Song đưa mắt nhìn chàng ái ngại. Song cố gắng mĩm cười để ông ta yên lòng. Chàng chưa cười được bao lâu, ông Đại Tá phụ tá lên tiếng ngay:
– Tôi hơi ngạc nhiên vì Thượng Sĩ Song báo cáo người Bĩ quan cơ khí kia đã di chuyển hơn 3 năm nay trên cùng một con đường từ Thương Cảng ra ngoài mà không có ai khám xét. Theo tôi biết, mọi người ra vô Thương Cảng đều bị Quan Thuế khám xét, đó là chưa nói tới cảnh sát Thương Cảng. Vậy điều này thế nào,
Thượng Sĩ Song giải thích cho tôi biết.

Tất cả mấy chục con mắt dồn về chàng, Song thấy da thịt ngứa ngáy lạ kỳ. Chàng nói thực chậm:
– Kính thưa Đại Tá. Theo đúng nguyên tắc, quả như lời Đại Tá nói, tất cả mọi thủy thủ muốn rời tàu phải có thông hành và đi ra cổng kho 5. ở đó có Quan Thuế và Cảnh Sát Thương Cảng khám xét. Tuy nhiên, ở cột cờ Thủ Ngữ, ngay sát công viên cột eờ và nhà hàng nổi Mỹ Cảnh có một bến đò nhỏ. ở đây eó khoảng 30 chiếc ghe, máy có, chèo có, đưa đón khách từ Sàigòn qua Thủ Thiêm. Chính những chiếc ghe này đưa rước luôn những thủy thủ nào muốn đi tử thương thuy~n vào Sàigòn hay trở ra mà không qua bất cứ một sự kiểm soát nào.
Bến đò này hoạt động từ bao giờ?
– Thưa Đại Tá, tôi không biết đích xáe thời gian, tuy nhiên, có thể nói đã có từ khi thành lập thương cảng.
– Thượng Sĩ muốn nói là ngay từ thời Pháp thuộc, mấy chục năm nay rồi?
Có nhiều tiếng rù rì và cười nho nhỏ. Song cố trấn tĩnh:
– Thưa Đại Tá, có thể nói như vậy. Tôi chỉ mới được biệt phái ehính thức hơn tháng nay, hoạt động an ninh cho vùng này. Vi từ trước tới nay, địa bàn hoạt động của Sở ta không có ở đó. Tuy nhiên, tôi biết chắc rằng, có nhiều bến đò như vậy dọc theo vùng Thương Cảng đang hoạt dộng và đã hoạt động từ nhiều năm nay.
Quay qua Trung Tá Trưởng Phòng Bảo Vệ, Đại Tá Phụ Tá hỏi:
– Trung Tá Trưởng Phòng Bảo Vệ nghĩ thế nào?
– Dạ, thưa Đại Tá, Thượng Sĩ Song nói đúng. Tiếc rằng địa phận đó không thuộc khu vực bảo vệ của mình.
Đại Tá Phụ Tá có vẻ bực mình:
– Tôi nghĩ rằng chưa hẳn là thế. Có thể đó là một điều thiếu sót Bởi vì các ehiến hạm của ta nằm sát ngay Thương Cảng. Hơn nữa, chính ta ra vô cũng phải qua
Thương Cảng, không thể nào có sự cẩu thả như vậy được.
– Thưa Đại Tá, đúng như vậy. Tôi đã nghĩ tới điều đó từ lâu nhưng chúng ta không được thượng cấp chấp thuận cho nhúng tay vào khu Thương Cảng. Ai cũng biết đó là vú sữa của quốe gia, có rất nhiều phiền phức ở những nơi tiền bạc. Bởi vậy, phòng Bảo Vệ chĩ được phép lo những vấn đề thuần túy quân sự thôi.
Đại Tá Chánh Sở lên tiếng:
– Trung Tá Trưởng Phòng Bảo Vệ nói đúng, chính tôi đã trình thượng cấp nhiều lần về vấn đề này, nhưng đều không được chấp thuận. Tuy nhiên, hơn một tháng nay, có vụ đặc công về tấn công nhân viên Cảnh Sát Thương Cảng, ehúng ta mới được văn thư yêu cầu yểm trợ. Tôi nhấn mạnh là yểm trợ chứ không phải trách nhiệm khu vực. Do đó, Thượng Sĩ Song mới có mặt ở Thương Cảng và có hai tiểu đỉnh của ta tuần tiễu khu vực đó được gần một tháng nay. Mục tiêu Môi Hồng là cơ hội tết cho chúng ta nới rộng đia bàn hoạt động, xin tăng cường nhân viên và hy vọng Sở chúng ta sẽ được nâng lên một mứe cao hơn cho đúng với cấp số của nó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.