Hắn làm trong đoàn Sơn Đông mãi võ, lưu lạc qua từng làng xã mãi võ và bán cao đơn hoàn tán kiếm cơm. Tuần trước đoàn của hắn ghé lại xã An Lạc huyện Đồng Sơn tỉnh Gò Công, dựng sạp xin phép làng xã biễu diễn cho bà con coi. Hai hôm trước, biểu diễn xong tiết mục ruột Kim Chung Trạo ( hay còn gọi là Thiết Bố Sam ? đao kiếm chém không chảy máu.), hắn ra sau lều vạch cu trút bầu tâm sự. Thắt lại giây lưng quần, hắn quay trở vào lều chờ tiết mục kế tiếp, bất chợt hắn thấy một bóng đen đang lom khom nhìn vào sạp của thằng Hát Bộ. Định thần hắn nép người sát góc sạp đứng yên quan sát, nhìn kỷ hắn thấy không phải thằng nào, mà là một đứa con gái tuổi có lẻ còn trẻ qua vóc dáng và cái phao câu tròn trịa láng o. Đứa con gái nhìn cái gì mà chăm chú lắm, hắn thấy con nhỏ thò tay vào trong quần, không lẽ …
Như có linh tính, con nhỏ chợt đứng thẳng người quay đầu về nơi hắn ẩn núp, thoáng giật mình khi thấy hắn, dợm chân định bỏ đi nhưng không biết nghỉ sao nhìn hắn nở một nụ cười. Con nhỏ trông “ngộ” quá, da không đen như gái quê mà trắng hồng, nói là “má phượng mày ngài” thì hơi quá đáng, phải nói như bọn đàn ông tụi hắn thì mới đúng nghĩa ” nhìn là nứng cặc “. Chưa kịp mở miệng nói gì, con nhỏ đã quay mình bỏ đi về phía ven rừng, dáng đi dẻo nhẹo lạ kỳ, miệng hắn khô ran ? trời ơi Xà Hình Tướng, hắn lẫm bẫm trong miệng. Nuốt nước miếng cái ực, hắn bước nhẹ tới sạp trước mặt, ghé mắt nhìn vào bên trong, qua ánh sáng hiếm hoi của cây đèn trứng vịt hắn thấy thằng kép chánh đang hì hục nhấp nhô trên mình đứa con gái nào đó, chắc lại là một “nai đồng quê “, mê cái mã dưới ánh đèn sân khấu của thằng Hát Bộ, đem lồn cho nó chơi không.