VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Không ai bảo ai, nhưng em với chị Vân đồng thỏa thuận một điều: Em diễn xuất như thằng bé con chưa biết gì, chị Vân diễn xuất như người vợ chính chuyên, hiền thục. Trò chơi núp lén, kín đáo đó cho hai đứa cái thích thú: đánh lừa được người lớn ? cho nên ngoài chuyện giao du thân mật và những khoái lạc xác thịt tui em còn được thêm cái thống khoái như những điệp viên hành động bí mật.

Đi học về, là em cầm trái banh bưởi chạy qua sân gạch nhà chị, vờ đá chơl môt mình. Hoặc là em leo lên cây mận, cây ổi, cây lê hái dăm quả chín cây. Rồi nhìn trước nhìn sau, thấy không ai dòm ngó, em chạy tót vào nhà chị. Trên bàn, luôn luôn chị dành cho em bát chè đậu, chè khoai, hay bánh v. v…để em ăn. Em thích nhìn chị Vân ngồi gội đầu. Chị ngồi ở cái ghế đẩu, xăn quần lãnh lên quá đầu gối, đưa hai ống chân trắng bóc ra, Ngực áo chị bị nước tẩm ướt, sát vào da thịt, đưa làn da hồng mát rượi của cặp vú đầy sinh lực. Mùi chùm kết bốc thơm trộn với lá dứa…

Gội xong, chị đứng dậy, chải tóc. Hình như chị cố khêu gợi em, cho nên cứ để cái áo ướt đó phơi hai trái vú cưng cứng ra. Ngắm chị như thế, là em phải ngồi xuống, vì cục gân mất dạy của em lại chỏi ra, đội quần. Thấy em ngồi chốc mỏ nhìn chị thèm thuồng, chị nói:
– Em làm ơn vô buồng lấy giùm cho chị cái khăn lông.
Mắc cỡ quá, em không dám đứng lên. Chị chơi ác:
– Kìa Lâm, làm ơn chút đi em, nước chảy ướt hết áo chị rồi.
Bất đắc đĩ, em lom khom đi vào buồng, lấy khăn xong, em lại lom khom đi ra, đưa cho chị. Em thấy chị Vân cười mim mím với vẻ mặt hóm hỉnh.
Chị đùa:
– Chưa già mà đã đi như ông cụ vậy Lâm? Em lại ngồi, mặt ngáo như anh Mán trên rừng.
Vì càng ngắm chị, em càng nứng dữ dội. Nhất là nghi chị đã biết lý do khiến em phải đi lom khom. Chị quái ác sai thêm:
– Quên nữa, nhờ em vô bàn phẩn chị lấy giùm cái lược.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.