VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Em tự động nhường lồn chị Ba cho nó. Nó lè lẹ tuột hết quần áo, quỳ xuống, banh lồn chị Ba ta, ngoạm vào bú, giống hệt thầng bé khát sữa. Em lên ngồi vất qua mặt chị Ba. Đưa cặc cho chị bú. Vậy là chị được đến hai thằng nhóc phục vụ. Té ra lâu nay chị Ba cũng đã từng ngoại tình với Lục mà em hoàn toàn không biết. Thằng Lục ốm xanh xao. Con nhà nghèo cũng có, nhưng lý do chính vẫn là ham đụ chị Ba.

Từ phút đó em yên tâm, không sợ chị Ba xì chuyện yêu thương thầm lén của .em với .chị Vân nữa. Bởi em đã thấy được lá tẩy của chỉ Ba: thằng Lục!

Em quay xuống nhìn. Thằng Lục le lưỡi quét mạnh hai mép lồn bà chị dâu. Một ngón tay nó chà mạnh hột le. Nó nhắm mắt bú say sưa cho đã cơn thèm của chính nó, chớ không phải làm cho chị Ba khoái lạc Em bất ngờ hỏi nó:
– Lục, sao hồi nãy đứng khóc thấy tội quá vậy?
– Anh, con nhà giàu, muốn ai mà không được.

Còn nghèo như em, được .chị Ba cưng là điều vạn phúc clỉa em. Mất chỉ, em đâu còn ai. Không những mất chỗ vui chơi, mà còn mất người cho tiền em ăn quà hằng ngày….nên em khóc!

Tự nhiên em thấy thương nó, thương luôn cả chị Ba. Một người vì ham đụ, người kia vì nghèo. Bỗng em nhđ tới chị Vân, người đang mang thai với em ( ?). Em nói với chị Ba:
– Có Lục đây, chị vui chơi với nó. Cho em chạy qua thăm chị Vân một chlít. Biết đâu giờ này chỉ cũng đang mong em, chờ em. Tối nay, chị em mình gặp nhau. Còn Lục, từ nay hai anh em mình chia nhau ra mà hưởng. Em ban ngày, anh ban đêm.
Muôn sự, của chung mà. Ghen làm chi. Chắc gì một mình em đã kham nổi chị Ba!
Nói xong em mặc đồ, từ giã, chạy lẹ qua nhà chị Vân, giữa lúc chị đang ngồi gọt khoai nấu chè. Chị hỏi:
– Đi đâu mất tiêu, sáng nay không thấy em qua chơi?
– Em để ý thấy giáng dấp chị Vân có vé chậm, mệt mói. Hai cánh mũi có vé hơi mọng đỏ. Em hỏi rất tế nhị:
– Được mấy tháng rồi hả chị Vân? Nói thật cho em nghe.
Chị có vẻ giật mình, ngừng tay, nhìn em, bối rối:
– Cái gì mà mấy tháng hả em cưng?
– Cái bầu của chị. Xin lỗi em hỏi có hơi đường đột…
Chị thở ra, nhìn ra khu vườn bát ngát ngoài kia:
– Khoảng ba tháng rồi đớ Lâm ! Và nó là … con của em, chớ không phải của Thanh. Chắc chắn là nó giống em rồi. Mà giống em thì tất nhiên giống cả Thanh. Có điều chị lo là không biết Thanh có để ý ngày chàng về phép cách đây những năm tháng lận. Nếu chàng không nhận…chắc chị phải mang bé về Long Xuyên để nuôi.
– Còn em? Em ngồl xuống cạnh chị, cầm tay chị hỏi thế.
Chị quay lại, ôm em, mạnh dạn hôn em một lúc rồi nói:
– Tùy thôi. Em muốn làm chồng chị thì đi theo. Nếu không con chị sẽ phải bị mồ côi, không cha, khôllg thừa nhận….

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.