VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Ông bà đất nước ơi ? Quả đất nặng tỷ tỷ cân ơi ! Làm sao con có thể còn là con người, khi nhìn cảnh đầy hấp dẫn như thế được. Bà đâm trọn củ khoai to và dài vào đáy lồn, xong từ từ rút hết ra, rồi. lại đâm vô. Bàn tay bà như cái máy, tự động, phục vụ nhuyển nhừ, nhịp nhàng, linh động. Có phải chỉ vậy không đâu ! Đẹp nhất phải nói hai cái chân dài. Lúc co, lúc duổi, lúc tréo lại, lúc đưa, ểnh trọn bộ mông đít lên không mà gào, mà hét. Bà buông tay ra, dùng các sớ gân, bấp thịt lồn, làm cú khoai nhúc nhích như làm ảo thuật. Nước mất bà tràn xuống
thành giòng hai bên thái dương. Trông tội nghiệp như người đàn bà trên bàn đé. Vì gương mặt bà nhăn khóc chớ không phải cười vui hạnh phúc. Vậy mà bà-
đang ngập chìm vào biển khoái lạc tuyệt vời của xác thịt Nghe bà la:
– Cặc người ta làm sao sướng được như vầy? Mấy chục cái mắt, mấy chục sợi lông, cào xé, cọ xác đánh phá liên tục thành lồn. Làm sao chiu nổi mà không khóc?
Em chỉ đứng im đó bóp mạnh con cặc, dằn nó xuống chịu đựng sự cám đỗ to như núi Trường Sơn, chỉ chờ phl.i ập lên em bé bông, yếu đuối…

Bà đụ khoai như thế cả gần 45 phút, thì bật lên, ra một cái, sướng tận cùng xương tủy, sướng tới chân tóc, sừớng tới móng chân, rồi nằm phành ra thở dốc, mồ hôi tẩm ướt thân hình. Cú khoai vô tri giác vẫn nằm đó, ớ lồn bà, chật ứ cửa mình, giữa đám lông đen rậm, ướt mềm. Em cũng vậy. Tay ướt, quần ướt thành tủ ướt vì cái sướng đụ bằng mất. Từng tế bào, từng sợi gân, rã rời, tan tành. Một điều lạ, mẹ em vẫn nằm đó hưởng dư vị sự khoái lạc của trận thú dâm có hơn nửa giờ. Khải vẫn không tớl ! Nghĩa là hơn một tiếng đồng hồ rồi, chứ không phải ít. Mẹ có hẹn với Khải sáng nay không? Có cái gì bất bình thường sáng nay không? Vì khi em len lén bước ra khỏi phòng, thì thoạt nhìn thấy chị Ba, áo quần ngủ như đêm qua, ngồi đó, ghé mắt qua khe cửa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.