VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Nước mắt Hạnh lại tràn ra. Nàng không thể tưởng tượng nổi em làm cho nàng tê tái đến như thế. Hạnh gồng người, hẩy mạnh đít, la thất thanh:
– Thế này thì có chết cũng phải xuất. Em tê hết cả người rồi này Lâm. Em ra đó, đó. Em cho anh. Giời còn nữa, nó bắn, bắn vào, mà không, bắn ra, bắn ra, tuyệt quá….

Em để cẳng năng xuống, banh háng ra, liếm cho bầng hết nước trinh màu hồng hồng Hạnh vừa ra. Nhiều quá. Liếm đến ngộp vì lông lồn Hạnh quá rậm. Nàng nằm như đống thịt chết. Mồ hôi nhễ nhại. Mắt nhắm nghiền như ngll. Khoảng 5 phút, em ngậm vào hột le, nút, và gồng lưới móc cái mồng đóc. Hạnh vùng thức dậy , há rộng cái miệng, hai tay quơ quơ như bắt muỗi trong không gian. Món này còn sướng dễ sợ hơn h~c nãy. Hạnh la:
– Mình ơi ! Trẻ con ơi t phải cho em thở với chứ. Thế này thì em lại phải xuất một lần nữa chứ chẳng đùa đâu. Giời ơl ! Mặt mình dính be bét cả máu trinh của em kìa, trông thương không. Đừng địt con nào khác nữa anh Lâm, cứ muốn là vào đây, em sẵn sàng cổi quần cho anh ngay. Anh địt bất cứ con nào trong trường này là em đuổi nó ngay lập tức cho anh xem ! Sướng quá, bú lồn là thế này đây hả ? Hèn chi chúng nó chả ghen nhau. Em cũng ghen này.

Cứ thế hết bú rồi lại đụ. Chiều hôm đó, khi bóng tối bất đầu lùa vào trong toilet, thì Nguyệt Hạnh đã ra đến năm lần chan chứa. Giấy chùi lồn vất bừa bãi trắng hết nền gạch. Hạnh vẫn ôm cứng em. Nàng sợ nếu buông ra, em sẽ bay mất. Vì Hạnh hiểu: đây là mối tình trái cựa, chênh lệcll tuổi tác, không đồng sàng đồng tịch….Cho nên dầu đã hưởng đến năm lần cực sướng mà hình như gương mặt Hạnh không toả hết niềm vui. Nàng thấy như em là chú bướm: “Khi vui bướm đậu, khi buồn bướm bay !
– Rồi đêm nay em lại một mình trong giường chiếu mênh mông, trong cõi buồn lơ lửng, mông lung. Sáng mai lại một mình lái xe đến trường. Một ngày như mọi ngày. Trường học tuy đông mà vắng ngất. Tiếng nô đùa của lũ trẻ tuy huyên náo, mà im lặng. Làm sao có tình nồng như chiều nay hả anh Lâm? Sống vô vị như tên từ chung thân, chấc em sẽ quyên sinh mất thôi, Lâm ơi!
– Không, Hạnh ! Đâu phải hôm nay là ngày cuối. Mình đã là tình nhân mà em ? Lâm vẫn học ở đây, có xa xôi gì mà Hạnh bi quan. Cứ thèin là mình hẹn nhau, dễ thôi.
– Nhưng anh đừng địt với lũ trẻ con 13, 14 tuổi nữa, được không. Em ghen lắm, mà đàn bà đã ghen, thì núi cũng lở.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.