VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Bà già ngồi ngượng chín ngươi, đờ đẫn, thộn mặt ra. Bà nói:
– Mà thôi, nói chuyện khác đi. Đừng đề cập tới mấy chị già mất nết đó làm chi. Nói chuyện tụi con đây nè. Lâm, con có biết thằng nhỏ mẹ đang ẳm đây là hòn máu của con không?
– Dạ mẹ đã biết hết, con cũng phải thú tội. Phần con muôn nól thêm là chị Vân. Tội nghiệp lắm mẹ. Nhịn ăn nhịn uống được, chớ làm sao đàn bà phơi phơí như chỉ mà biểu phải quên đi việc gần gụi với đàn ông. Cho nên, thay vì để chỉ ngoại tình với anh hàng xóm, tại sao con không ra tay “cứu độ ” Chỉ có đẻ con thì giòng giống nhà mình. Chớ nếu thằng nhỏ mà giống ai, gia đình mình chỉ tan nát. Ba má cũng mất đi thằng cháu nội. Và mang tiếng, mang tai…
– Ời, mẹ đồng ý. Nhưng kín đáo chút. Mỗi lản tụi con gần gụi nhau, làm ơn đóng kín các cửa. Chớ con Vân nó la, Trời ơi, bên phòng má còn nghe nữa làMá đã được dịp xem tụi con ăn nằm cả chục lần. Đính nól tụi con phảl đóng cửa để tránh sự dờm ngó của ngườí ăn, ké làm. Mà rồt, má lại thôi. Bởi vì, bởi vì, nếu tụi con đóng hết cửa, làm sao má được nhìn lén. (Thở ra). Mỗi lần xem một pha dài cả tiếng như vậy, má…má…má muốn chết luôn các con ơi !
– Tại sao má không gọi thằng Khải?
– Ôi cái thằng dịch vật đó nó cũng có cả lô bồ nhỏ tuổi. Mỗi lần hẹn với nó là tôn không bỉết bao nhiêu công phu. Chớ có phải muốn là có liền như con Vân với con đâu….

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.