VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Bà già bí quá, ngồi thộn người, hơi mấc cỡ với con dâu:
– À ừm, thì….mẹ vẫn hay mượn phòng con Ba để hoặc hẹn với thằng Khải, hoặc nằm chơi một mình cũng thú vị. Bữa đó, mẹ có hẹn vớl Khải hay không, tao cũng quên phức. Mà bộ thằng Lâm có đứng trong kẹt tti phòng con Ba hả?
Lâm đã trở lại với cll từ lông được rửa sạch, nói:
– Dạ có, bữa đó con đứng trong kẹt tủ, theo lời chị Ba biểu.
– Con đứng từ hồi nào?
– Dạ hồi mẹ chưa đến. Hình như là tám giờ bốn lăm.
– Con quỷ ba thiệt à. Chỗ người ta hẹn hò mà cho con nít vô đứng đó làm chi vậy? May mà bữa đó thằng Khâi nó’ hổng đến. Chớ nó có’ đến….tao với nó làm một hồi….hứng quá mầ dám nhảy ra ….

Nói tới đó,.bà đứt ngang. ‘ Với tay ìấy cú từ, từ tay Lâm.
– Dạ, coi nội cái màn chơi cli từ, ‘ nói thiệt, con muốn điên người mà la Trời một tiếng thiệt to…Lâm nói.
Vân khoái quá, nói với bà già chồng:
– Đâu bữa nay mẹ biểu diễn lại cho con xem với được không? À quên, hồi nãy có ba câu hỏi làm anh Lâm thắc mắc, sao chưa nghe mẹ trả lời.
– Thôi, tha cho mẹ đi ! ở đời có nhiều cái, mình hứng thì làm, mà không giải thích được là tại sao. Giống như biết uống rượu là hại gan, tim lớn, bao tứ lở, mà người ta vẫn uống. Biết đẻ con là cực khổ, mà người ta vẫn chơi, vẫn đụ. Như con hồi nãy nói, biết không yêu thằng Thanh, mà rồi vẫn làm vợ nó, biết ngủ với thằng Lâm, có thể bị đời cltời chê, mà con với Lâm vẫn như keo sơn, keo sơn đến có con….Đẻ xong rồi, bây giờ hai đứa vẫn “keo sơn”. Cái gì dính dáng tới tình là có lãng mạn. Không lãng mạn là không phải tình. Hôm ở phòng con ba, mẹ đã sống
một khoảnh khắc với chút tình lãng mạn, mơ hồ, như ảo ttlởng, như mông lung. Hư hư ảo ảo. Mộng đó, mà thực cũng đó. Xa vời như ảo ảnh…..Mẹ là người đàn
bà không có tuổi trong tình yêu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.