VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Sáng nay, Loan là giáo sư đến sớm nhất. Sớm hơn cả thầy hiệu trưởng. Nàng vào phòng giáo sư, rót tách trà nóng, cầm lên hớp một ngụm, rồi lửng thửng bước
ra hành lang. Đang từng bước chậm về hướng sân, Loan bỗng nhột nhột sau gáy, có cảm tưởng như có người bước theo, hay nhln theo mình. Loan quay lại:
cô giáo Sương ! Cô Sương cũng diện ghê gớm, nhưng vẽ mặt lại kém tươi tắn, lạc quan như Loan. Sương có vẽ tiều tụy như người đau mới dậy.
– Sao trông chị bèo nhèo quá vậy? Loan hỏi thân mật.
Đứng sát Loan hơn, nhln trước nhìn sau, Sương nói nhỏ:
– Tơi bời hoa lá cả đêm. Ba giờ sáng mới nhắm mắt. Chàng còn nằm ở nhà. Tính đến nhờ Loan dạy thế mình giờ Hình học ở lớp Đệ Ngũ. Mình về dưỡng quân một chút. Được không Loan? Giúp chị. Hôm nào kẹt mình lại thế cho.
– OK ? Về nhanh đi, không ông hiệu trưởng tới thấy bây gìờ.

Sương đưa tập bài soạn Hình học cho Loan xong, lẹ chân ra cổng sau, lên xe Honda, dông tuốt. Weekend, tại nhà Loan chỉ có hai phòng của Sương và Ngọc là ồn ào, náo nhiệt. Loan, như đã nói, kiêu kỳ, lạnh lùng, hững hờ với đàl~ ông. Cho đến đêm hôm thứ Bảy. Hình ảnh Khải van theo sát nàng đến sáng nay. Loan thơ thẩn ra trước sân trường. Giữa tiếng huyên náo ồn ào của vọn nữ sinh nhặt phượng ngoài sân, Loan đảo mắt tìm Khải. Chợt nàng thấy Khải cùng hai cậu Lâm và Đạt đứng cuối sân, đang nói xì xào cái gì đó một cách thích thú.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.