VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Loan đoán là Khải đang kháu với các bạn về thành tích Khải đoạt được với cô giáo Ngọc hai đêm trước. Hoặc, Khải đang tuyển thêm lính mới, cũng cấp cho Loan và Sương, như em đã hứa. Loan làm như vô tình, tiến ra sân, ngang qua hướng ba cậu học trò mong Khầi sẽ mạnh dạn bất chuyện, để nàng được dịp nhìn sát Khải hơn, tìm bất Khầi dễ dàng hơn. Nhưng, dù Loan, trên môi hơi chúm chím cười. Mắt tươi như hoa buổi sáng. Dáng dấp hơi liếng thoắng hơn mọi ngày, mà khi bước ngang qua, Loan chẳng nghe cậu nào dám có lời gì cợt nhã. Bởi cái kiêu kỳ, coi nhẹ đàn ông vẫn còn đó trên nhân dáng của Loan. Để cô giáo đi một quãng xa, Khải bỏ các bạn chạy theo, lễ độ, vòng tay:
– Chào cô.
Nghe giọng Khải, lòng Loan mừng thầm, quay lại:
– Ừ Khải Có gì không em?

Khải cúi đầu đứng chết trân, im lặng. Nó chuan bị nhiều điều để nói lắm. Mà khi đối diện với Loan, trước vẻ đẹp kiêu sa Loan, cậu bé Khải teo lại như chú chim con mùa đông. Mặt Khải hồng lên như con gái. Bây giờ Loan mới thấy cậu bé đẹp trai thật. Mái tóc lòa xòa một bên, che mất nửa cái trán, Khải vẫn hấp dẫn với hai lông mày rậm như sâu róm. Cái mũi cao, thon. Cặp mất lớn, tinh anh, thông minh. Nhất là cặp môi rất sexy, lúc nào cũng ướt, đỏ. Khải cao lắm. Mười sáu tuổi mà muốn cao hơn cả Loan. Loan nhớ hết hình ảnh hấp dẫn khi Khải đang đụ Ngọc, mà chàng ngoáy cổ lại nhìn ở ngạch cửa, nơi, bên ngoài, có loan đang cho tay vào lồn, mà mắt nhìn Khải không dứt. “Khải sướng quá cô Loan ơi. Đưa lồn đây cho em bú ! ” Lúc bấy giờ Khải cố ớnh nói thật lớn cho Loan nghe. Nó như thông điệp Khải gửi thẳng cho Loan và hẹn những lần “mưa gió” khác.
– Ủa, sao tìm gặp cô, rồi Khải không nói gì hết vậy?
– Dạ, hay là thôi, để lần khác vậy. Tự nhiên em quên hết.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.