VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Đạt tung chăn. Rón rén ở cửa phòng. Nó đi bọc ra phía trước, rồi bò dọc theo chái hè, đến cửa phòng mợ Trinh, áp tai nghe tiếp đối thoại của người đàn ông
với mợ:
– Lồn gái không con nó vẫn thơm, và hấp dẫn hơn đàn bà ba bốn con như vợ anh. Nhứt là hai cái mép với lỗ lồn. Bả cũng chịu khó hơ háp kỹ lắm chớ, mà sao mỗi lần đút cặc vô, nó lỏng le à. Bả phải kẹp chân lại. Mà rồi, mình cũng không cảm giác. Cho nên, nói thiệt, ở nhà mà đụ bả, là như anh trả nợ quỷ thần. Nếu không bả nghi, theo dõi là tụi mình bể bạc đạn.
– Anh nói đụ bả anh không có cảm giác. Vậy anh có ra không?
– À ừm, cái đó năm khi, mười họa. Không ra sợ bả nghi.

Đạt kê mắt vào cửa sổ. Lẩn đầu tiên hắn thấy mợ Trinh cổi truồng. Sinh lý quá sớm của một Đứa bé, đôi khi khiến Đạt tưởng tượng vài thân hình lõa lồ của những con bạn. Hình ảnh tưởng tượng đó mợ hồ. Nhưng, bây giờ, mắt Đạt đang gắn vào tấm thân trắng ngần, với vú lồn hấp dẫn của mợ nó. Trời ơi, vú đẹp như thế sao? Vú căng no, nhọn hoắt sừng trâu. Nuốm nhỏ màu hồng hạt lựu. Cái eo thon, bóp lại chỗ ngang bụng. Lỗ rún sâu hoắp, có tý lông chạy xuống tuốt chòm lông lồn đen thui, rậm rạp…Mợ đang nằm ngữa ra cho người đàn ông da mùng quân, to con lực lưỡng, hôn bắp chân.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.