VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Tính không la mà mồm Loan phải bật ra thật lớn.
– Nô lệ ơi ! Đừng làm quá, ta chết ở đây mất đêm nay. Sao giống như vạn con kiến bò vào cắn lồn ta? Chết thôi, Trường ơi, Khải ơi, các anh mờ nhạt hết rồi. Không ai bì được với tên nô lệ tự dẫn xác đến hầu hạ ta đây…

Cằm Đạt bừa, cày, nát hai mép lồn. Hai ngón tay chàng banh đầu hột le Loan ra. Một ngón khác cho vào đánh lăng tăng. Hai đầu gối và bụng Loan như bão dữ. Hai tay Loan bấu vào tóc Đạt, bứt. Hai chân nàng hết đưa lên không, run bần bật, lại cho xuống, dùng gót đánh bình bịch lưng Đạt. “Nô lệ ” Đạt khoáiquá Hắn quyết làm cho Loan không còn thấy ai hơn Đạt để hắn chiếm giải vô địch của người tình duy nhất.

Dễ sợ quá. Những cọng râu li ti mà có thể làm cho toàn bộ thân thể Loan như thuyền con gặp bão lớn. Loan suýt rơi xuống khỏi sofa hết mấy lần. Khoảng hai chục phút, Loan ểnh cái mông lên không trung, nghiến răng, nhắm mắt, cho nước lồn tuôn ra… Mặt nhăn như khóc, rồi im lặng. Tĩnh mịch. Tiếng côn trùng ngoài vườn rỉ rả kêu. Đạt ngừng hành quân, nhìn “hoàng hậư’ thấm mệt, ngoẻo đầu, tẩm ướt mồ, hôi…hồn phi phách tán.

Đạt lấy mouchoir trong túi thấm khô hết mồ hôi trên mặt cô giáo, ngực cô giáo. Lau khô đến đâu, Đạt hôn tới đó. Loan mê man. Hồn na khỏi xác, bay vút tận mây xanh. Nàng thấy Đạt đó, nhưng mờ mờ như ảo ânh. Đạt dúi mũi vào chùm lông nách Loan mà hít hết cái mùi ngai ngái của đàn bà tuổi lửa đốt. Tuổi của Loan, vật trâu cũng ngã. Đàn bà tuổl này có thể đụ chết dăm thằng đàn ông là chuyện quá thường.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.