VN88 VN88

Những cô cậu học trò mới lớn

Khuê nuốt nước miếng như vừạ thấy ly chanh đường. Em cạ sát dôi ngực hơn nữa vào :
– Quần anh ướt? (em giả vờ hỏi) Tại sao quần anh ướt?
Khuê úp mặt vào hai bàn tay mà vuốt, mà thở ra:
– Nói vậy mà cũng không hiểu hảl Làm sao, em mới hiểu?
– Thấy, em mới hiểu. Còn nói khơi khơi…Em còn con nít mà
Khuê quay ngay lại, chắp tay lạy em:
– Thôi, cho anh xin cái con nít clla em đi ! Con nít mà đã làm cho ba anh tặng luôn bốn nhẫn kim cương trong vòng có ba tháng. Con mt mà lần nào tan cuộc, ba anh cũng nằm lã người ra mà ngáy. Còn em tự mặc áo quần, xuống lầu, một mình…Con nít?
– Anh mơ được loại “Con nít” đó lám, Ngọc biết không?
– A ? Em đã đánh trúng huyệt của Khuê rồi, chỉ còn chờ chàng ngã xuống, đo ván, là xong. Em bạo dạn cầm tay Khuê:
– Có thật anh mơ được loại con nít đó không?
Chàng quay lại nhìn em, và lạl nuốt nước miếng. Em tiếp:
– Ba anh đi Saigon, đến mai mới về mà…Em muốn cho anh coi cái này ngộ lắm. Cho anh nhln thật gần, thấy thật rõ, rồi tùy anh. Anh muốn làm gì cũng được
– Thôi Ngọc ơi ! Em là cục vàng y của ba anh. Rủi tới tai ổng, chết anh. Anh đã bị đuổi khỏi nhà một lần rồi.
– Làm sao ổng biết được? Chẳng lẽ anh hay em đem chuyện này khoe với ổng à? – Bộ em điên, hay anh khùng sao?
Em nắm tay Khuê, kéo chàng, dục dã:
– Đi phòng anh đâu. Mau, em cho xem cái này ngộ lắm !

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.