Đúng là con gái nói không là có, đúng hẹn năm giờ chiều tôi đứng đợi Thu ở trước cổng trường học, trường còn có vài mống lác đác thì mới thấy Thu và cô bạn đi ra khỏi cổng, con gái đúng là chúa lề mề. Cô bạn của Thu cũng thuộc loại có ngoại hình khá, rất ưa nhìn, mũi cao, mắt bồ câu đen láy,tóc ép nhuộm hồng ánh, đặc biệt tôi để ý cặp môi chúm chím như trái dâu, từ em tôi thấy loáng thoáng một vẻ gì đó mang đậm chất cá tính đường phố, loại con gái kiểu hay ngồi uống rượu mực bên hè phố, sẵn sàng lấy chai đập nhau nếu có thằng thích gây sự.Theo kinh nghiệm của tôi thì kiểu con gái như vậy rất dễ tính, muốn là được, nhưng phải làm cho cô nàng thích thì mới ok được, sống bản lĩnh và quyết đoán thì tôi tin chắc em này cũng thích một kiểu người đàn ông nam tính dám chơi dám chịu, chuyện này không khó lắm, nhưng phải từ từ mới thành công được
– Khiếp anh nhìn em gì mà kinh thế
Em lườm tôi một cái muốn rách mặt, tôi quay ra hỏi Thu
– Bạn em à? Giới thiệu cho anh đi
– Ừm, bạn em, còn giới thiệu thì có lẽ khỏi đi, anh tự hỏi Hương đi, đường đi còn dài cứ từ từ mà tìm hiểu
Nghe trong giọng Thu thì có đến ba phần trách móc bốn phần tức giận, ừ thì đúng là tôi nhìn Hương tôi cũng thích, thì đàn ông con trai ai chả thế, thôi em giận thì phải nhịn thôi, dù sao vợ vẫn hơn bồ, chà chà lúc này là lúc ôn lại câu nói “kính vợ đắc thọ đây”