VN88 VN88

Nụ hôn của người con gái tôi yêu – truyện đụ nhau hay

Con tim tôi luôn nhớ về Thảo. Tôi vùi mình trong men rượu để hy vọng quên đi nỗi buồn mất nàng. Từng ly, từng ly tôi nốc mà cứ như là tôi uống nước lã. Những ly rượu tôi uống đều trở thành vô vị, không phải là người pha rượu chế biến dở, mà lòng tôi vẫn nhớ đến mùi vị rượu của Thanh Thảo pha. Tôi đã đến nhiều nơi, uống nhiều loại rượu nhưng thủy chung vẫn không tìm lại vị giác say nồng ấy.
*
* *

Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát đã gần nửa đêm, những khách nhảy đã lần lượt ra về, có chăng còn lại chỉ là những đám nhậu gần tàn và tôi. Tú Quyên đã dừng hát, và thay thế vào đó là những bản nhạc êm dịu từ CD phát ra. Không biết Tú Quyên đã chú ý đến tôi từ khi nào, mà lúc dừng hát, nàng đã đến cạnh tôi, trò chuyện:
– Chào anh, anh không ngại tôi ngồi kế bên chứ!!
– Vâng, cô tự nhiên!!
Tôi lúc đó đã ngà ngà say, hơn nữa lại đang lúc thất tình, nên không ngại ngùng hay ngượng ngạo gì hết. Lúc ấy, dù cho là tổng thống Bush, hay là thằng cha Bin Laden ngồi kế bên, tôi cũng đéo care huống hồ chỉ là một cô ca sĩ trẻ tuổi.
– Quyên coi hôm nay anh có gì không vui hay sao ngồi nhậu lâu quá vậy?
– Ưùừ…chẳng có gì đặc biệt đâu cô Quyên ạ, tôi hôm nay không có gì làm, nên ngồi lai rai hơi lâu thôi đó mà!!
– Chà, nhìn anh tướng bảnh trai, chắc có nhiều cô mê lắm, sao lại ngồi đây ỉu xỉu quá vậy?
……..
Tú Quyên tiếp:
– Thật ra rượu có rất nhiều công dụng, lúc ta mất ngủ, uống rượu có thể cho ta giấc ngủ ngon, trước khi ăn, nếu uống ít rượu thì ta sẽ ăn nhiều hơn, nhưng….lúc thất tình, người ta uống rất nhiều rượu. Hôm nay, thấy anh vẻ mặt đầy buồn bã, với uống nhiều rượu vậy, anh bị thất tình hả?
Trúng ngay tim đen, tôi không chối đâu được nữa, chỉ đành gật đầu:
– Ờ, ờ…ngườI vợ chưa cưới của tôi đã mất nên tôi không vui..
– Ồ, vậy hả, nhưng ngườI đã chết anh cũng đừng đau buồn quá, hãy vui tươi lên anh nhé!
– Vâng, cảm ơn cô.
– Gọi em là Quyên đi, anh tên là gì?
– Tôi tên là Bàng.
– À, anh Bàng, hằng ngày anh có sở thích gì không?
– Bàng hả, ừ Bàng thích uống rượu, và nghe nhạc, còn Quyên?
– Trời, sao những sở thích quái lạ vậy, Quyên thì thích những thứ trẻ trung, chẳng hạn như là chơi búp bê nè, trồng hoa nè, và nhảy đầm, ca hát nữa!
Tôi cười ha hả:
– Thiệt không, Quyên lớn tuổi đầu vậy mà còn chơi búp bê nữa hả?
– Ối giời ơi, lớn tuổi không cho chơi búp bê thiệt sao, em còn thích chơi trò bịt mắt, nhảy dây, nhảy lò cò nữa đó.
– Ờ, không phải không được, nhưng mà, tức cười thôi, hahahahah.
– Xí, anh giỏi vậy có dám thi đấu với em không?
– Thi đấu gì đây, hở cô em? Chẳng lẽ bắt anh thi nhảy lò cò, nhảy dây? Mấy thứ đó thì anh chịu thua trước đó!
– Ðừng tưởng phụ nữ chúng tôi không biết chơi những thứ đàn ông nhe, kìa, có dám chơi đấu bida với tôi không?
– Sao không dám, chơi thì chơi, nhưng ai thua phải làm sao đây?
– Ai thua thì người đó, phải cởI quần áo chỉ chừa đồ lót chạy vòng quanh hộp đêm này một vòng chịu không?
– Ừ, chơi luôn, nhưng giao trước là thua không được nuốt hẹn à nhe!
– Con gái một lời, bốn ông cũng chạy không kịp!!!
Trận đấu bắt đầu, chúng tôi chơi ‘tám trái’. Ai thục vào tám trái theo số thứ tự thì thắng. Nghề gì không giỏi, chứ trò thục banh này là nghề kiếm cơm trước đây của tôi mà. Tôi thục một hơi, xong luôn 8 trái làm Tú Quyên tái cả mặt. Nàng năn nỉ xin tôi:
– Thôi anh Bàng, chơi lại lần nữa đi, kỳ này em thua thì chạy mười vòng luôn đó, chịu không?
Tôi mỉm cườI đắc ý, ‘Ừ, em muốn gỡ lại hả? Ðược, kỳ này, anh cho em chạy 10 vòng chơi!!’
Trận đấu lại diễn ra. Lần này Tú Quyên thục trước. Tôi bấy giờ tái mặt lại vì Tú Quyên thục cú nào trúng cú đó. Mồ hôi tôi đổ rồn rột khi Tú Quyên vô trái banh đen cuối cùng. Tôi ấp úng năn nỉ nàng:
– Ê.. êê..Quyên, mình chơi lại nhé, nãy giờ là hòa mà.
Nhưng Tú Quyên đâu có dạI, nàng biết kỳ này là nàng hên nên mới thắng tôi chứ kỳ sau đâu có dễ vậy.
– Không, ờ nãy đã nói rồi, ai thua là cởi quần áo ra chạy 10 vòng quanh hộp đêm này, nói là phải giữ lời đó nha!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.