Không ai trả lời,phải gọi 2,3 tiếng sau mới thấy nó lóc cóc chạy ra.Đù má,đéo ngờ được luôn,đập vào mắt tôi là ai đây???con Linh ư??Sao nó lại ngon thế này,bình thường đi học nó chỉ mặc đồng phục và ăn mặc rất kín đáo,lên không hở ra tí thịt nào,còn lúc này đây nó mặc chiếc quần đùi bò lộ ra cặp đùi trắng lõn,mặc chiếc áo cộc màu xám xám lại càng tôn lên làn ra trắng hồng của nó,ngực nó lồi lên,tuy không to lắm nhưng nhìn ngon vãi.Tóc nó vẫn còn ướt ướt,chắc là mới gội đầu xong.Nó ra mở cửa cho tôi vào:
-“xl cậu nhá,lúc nãy t đang gội đầu”
-“t mới là người phải xin lỗi đây,hẹn cậu 2 h mà giờ mới vác mặt tới”
Con bé cười rồi dẫn tôi lên gác.Mà đù má,con bé ăn mặc thế này làm chim tôi cửng hết cả lên,mà hôm đó tôi không có mặc sịp,ngại vãi cả đái,may mà tôi mang cặp,nên lấy cặp che che đằng trước:
-“Bố mẹ cậu đâu hết rồi Linh”
-“À,bố t thì đi ra xã rồi,còn mẹ t thì đưa em tớ đi trạm xá tiêm phòng vắc-xin”
Bố mẹ nó không có ở nhà đâm ra tôi cũng mạnh dạn và táo tợn hơn.Chúng tôi bắt đầu học,dưới sự hướng dẫn của tôi.con Linh học rất nhanh vào,học đâu hiểu đấy,gần cơ thể con Linh mùi hơm của nó làm tôi không thể nào chịu nổi,thỉnh thoảng nhìn qua cổ ảo nó thấy cái cooc-xê đen đen của nó và chim tôi cứ ụ lên.Khoảng 1 tiếng sau,cả 2 đứa đều mệt,con Linh khoe với tôi:
-“Nhà tớ có cây khế nhiều quả lắm,lại còn ngọt nữa,bọn mình ra ăn rồi tí vào học tiếp đi”
Tôi vui sướng gật đầu,rồi cả 2 đứa ra cây khế.Hai đứa vừa ăn vừa nói chuyện,cười nói vui vẻ,kể đủ mọi thứ chuyện trên đời,chưa bao giờ tôi thấy con Linh vui vẻ như thế,trái ngược với vẻ trầm tính vốn có của nó
Đang ăn khế thì con Linh reo lên:
-“Tuấn nhìn kìa,có 1 quả khế chín mọng kìa,trông ngon ơi là ngon”
-“Nhưng làm sao mà lấy đây?Cành khế dễ gãy lắm t không dám trèo đâu”
-“À đằng kia có cái cây sào kìa,để t lấy chọc nó xuống”
Nói xong con Linh ra góc vườn lấy cây sào rồi chọc quả khế xuống,nhưng chớ trêu thay,sào không tới,thiếu 1 đoạn nữa,con Linh sốt ruột bảo tôi:
-“Hay cậu nhấc t lên đi,gần tới rồi”