Nhìn Trung cười, Phụng xốn xang trong lòng. Nó cười hiền quá. Ở với Trung hơn 20 năm, nàng quá hiểu tính em. Rất cương nghị, quyết đoán nhưng cũng sống rất hiền lành, tình cảm, dù những tình cảm ấy ít khi biểu lộ ra ngoài. Và những lúc nó cười như thế này, chính là những lúc làm nàng yêu nó hơn hết…
Nàng bất giác đưa miệng lên, hôn lấy đôi môi đang cười của em trai, nhẹ nhàng… Hai tay nàng đẩy tấm chăn đang che người ra, ôm lấy cổ Trung. Thế là tấm thân lõa thể của nàng lại hiện ra…
Bất ngờ được Phụng hôn, Trung bối rối. Nhưng rất nhanh Trung cảm nhận được sự dịu dàng trong nụ hôn của chị. Nó hưởng ứng! Nó cũng đưa tay ra, ôm lấy cổ và eo chị Phụng, ghì đầu chị vào nó. Môi hai chị em cùng hòa quyện nhau…
Thời gian như ngừng trôi, chỉ có tiếng thở hổn hển của hai con người đang chìm đắm vào chiếc hôn. Họ quên đi mình là chị em, họ quên đi mọi định kiến xã hội, họ quên đi những lời nguyền rủa nếu bị phát hiện, họ quên… Họ chỉ biết chìm đắm vào nụ hôn, biết mút mát cho nhau, biết trao nhau những yêu thương
Rồi họ rời ra, hai đôi mắt âu yếm nhìn nhau. Phùng vẫn ôm lưng Trung xoa xoa, còn Trung vẫn để tay ở mông Phụng mà nắn bóp. Trong giờ phút này, mọi câu nói dường như thành vô nghĩa. Chỉ với ánh mắt, họ đã giao tiếp, đã nói lên tất cả lòng của mình cho người tình bên kia. Trong cái nhìn nhau của hai chị em, ánh lên trong đó tình yêu thương, sự đồng điệu và dịu dàng đến từng hơi thở.
– Tay em đang làm gì ở phia dưới đó? – Phụng hỏi, giọng trêu tức Trung
– Giống tay chị đang mò lưng em thôi mà – Trung trả lời.
Rồi không cho chị Phụng trả lời, nó đè Phụng xuống nệm. Thân thể tươi mát của chị Phụng như làm nó tỉnh ra, từ người chị tỏa ra mùi hương thơm ngát, nó kê mũi vào cổ chị mà ngửi!
Lại một chiếc hôn thật sâu! Thật dịu dàng!
Rồi môi họ rời ra.. Phụng còn đang chơi vơi, muốn bá lấy cổ Trung hôn tiếp thì Trung lấy ngón tay chặn trc môi chị:
– Thôi, chị đi tắm đi rồi mình ăn cơm. Lâu lâu em mới nấu
cho chị, để nguội hết!
– Ừ, em đi ra hâm lại đi, chị tắm rồi ra liền.
Phụng lấy khăn mang vào phòng tắm, không quên hôn vào má em trai một cái rồi đi ra. Trung xoa xoa má, rồi ra hâm lại đồ ăn đã nguội lạnh.
Lúc Trung khệ nệ bưng tô canh nóng đang bốc khói nghi ngút đặt lên bàn ăn, cũng là lúc Phụng tắm ra. Đầu nàng vấn khăn, trên mặt như còn vương làn hơi nước nóng. Nàng chưa mặc quần áo, chỉ lấy chiếc khăn lớn quấn quanh người. Chiếc khăn trắng, làn hơi nóng còn vương trên người nàng, cùng khuôn mặt như thiên thần và thân hình bốc lửa của nàng như làm Trung ngây ngất, nó há mồm nhìn chị.
– Nhìn gì, trước giờ lúc em không có ở nhà chị tắm xong toàn mặc như thế này, thoải mái.
– Thì em lần đầu nhìn thấy mà! May mà trước đây không thấy, không thì em lại không kìm được mà lại đè chị ra…
– Coi cái miệng, ăn với nói! Mà bộ không thích…đè chị ra hả?
– Không, ý là…thích chứ, hehe.
– Biết vậy trước đây chị…mặc như thế này đi trước mặt em, để em đè chị ra sớm hơn, haha.
Trung nghe vậy, chả hiểu mô tê gì. Nó và chị chỉ mới lần đầu làm tình trưa nay thôi mà, chị nó vậy là ý gì. Nó chột dạ, có khi nào chị từng thấy nó gọi tên chị khi thủ dâm? Chuyện xảy ra lâu rồi mà?! Nghĩ vậy, nó đánh bạo hỏi chị:
– Chị nói vậy là sao?
Thế là hai chị em ăn tối, Phụng không kiêng dè gì, kể ra hết tâm tư của mình ba năm qua cho Trung nghe. Vì sao một người đoan trang, hiền dịu như Phụng lại sẵn sàng kể hết tâm tư của mình cho người tình trong mộng nghe? Vì nàng đã giấu kín quá lâu, đúng lúc nàng như không chịu nổi thì hai chị em làm tình với nhau, một cách hết sức tình cờ. Phải, nàng không thể nào bỏ qua cơ hội này, để thổ lộ với em trai, với người tình trong mộng. Thổ lộ rằng nàng đã yêu thầm nó 3 năm nay…
Trung nghe, choáng váng. Hóa ra chị để ý nó suốt mấy năm nay, thế mà nó không nhận ra. Nó quá vô tình rồi! Và nó cũng đủ tinh tế để nhận ra rằng, chị Phụng đã lấy hết can đảm để thổ lộ với nó. Nàng đang ngồi đối diện nó, mặt đỏ bừng, cúi đầu lấy đũa dầm dầm vào chén cơm.
Nó xúc động quá, chưa bao giờ nó thấy yêu chị như lúc này. Thế là nó cũng kể ra chuyện mình thủ dâm vì những hình ảnh của chị, rồi sự day dứt của nó… Nó kể hết! Tới lượt Phụng ngạc nhiên, hóa ra nó cũng thích chị, cũng bị kích thích bởi chị, nhưng vì e dè, nó đã không dám.
Hai chị em nhìn nhau, tất cả ngượng ngùng đều tan biến, thay vào đó là cảm xúc đang dâng trào từ trong hai con người. Họ đã lắng nghe nhau, và hiểu hết tâm tư của nhau. Thế thì còn e dè gì nữa?!
– Thôi mình ăn nhanh đi rồi ra xem film chị, tối nay HBO có chiếu film hay lắm! – Trung giục chị.
…
Ăn xong, Trung xung phong rửa chén còn Phụng mang váy vào rồi lấy trái cây ra phòng khách gọt. Nghĩ cũng buồn cười, một đại thiếu gia như nó lại đi xe số, biết nấu ăn và rửa chén. Bạn bè trong lớp vài người biết nó nhà ở SG, nhưng chưa ai tới nhà nó chơi cả. Nhìn Trung, họ đều nghĩ gia đình Trung cùng lắm là thường thường bậc trung thôi. Họ có biết đâu gia đình nó có gia tài cực lớn, cha nó trước khi tai nạn mất từng là ông trùm bất động sản và chứng khoán.
Những năm 2005-2006 khi thị trường chứng khoán – nhà đất đang nóng dần lên, cha nó đã khôn ngoan đầu tư mạnh tay, và bán hết trước khi thị trường bong bóng bị nổ. Cùng lứa với ông, đa số đều tán gia bại sản vì bị chôn vốn khi thị trường đóng băng, riêng ông giàu càng thêm giàu vì đã rút ra trước khi thị trường sụp đổ.
Khi ông mất, dưới quyết định của Trung, tất cả gia tài của ông được bán đi, một phần tích trữ trong các ngân hàng, một phần cho họ hàng ở quê, còn một phần thì mua chứng khoán của các công ty lớn khi giá của chúng đang ở đáy.
Thế nên, các tài sản trên không bị giảm giá trị theo thời gian, mà còn tăng lên không ngừng. Khi ấy, Trung chỉ là chàng sinh viên năm nhất vừa bước chân vào giảng đường ĐH.
Chính ông đã dạy nó rằng “muốn thành công, con đừng vội đi tìm kiếm cơ hội thành công mà hãy soi mói mọi nguy cơ thất bại”. Đó cũng là châm ngôn mà Trung luôn ám ảnh và làm theo, nên đôi khi nó cẩn trọng đến mức đáng sợ. Nhưng không vì thế mà Trung là người cứng nhắc. Ngược lại, trong người nó có sự đan xen giữa sự cẩn trọng, dè dặt và sự quyết đoán.
…
Trung chùi tay, bước ra phòng khách. Phụng cũng đã gọt xong đĩa trái cây. Tivi bật lên, vẫn chưa tới giờ chiếu nên hai chị em bật MTV nghe nhạc. Vừa xem MV, hai chị em vừa ăn vừa trò chuyện.
Bất chợt hai chị em cùng bốc trúng một miếng xoài. Phụng rụt tay lại nhưng không kịp, Trung đã nắm lấy tay của nàng rồi. Trung cầm tay Phụng đưa lên, hôn một cái thật kêu vào mu bàn tay nàng. Phụng sẵn đà tát yêu và má Trung:
– Chỉ được thế là giỏi.
– Tay chị mịn thế, em hôn thêm nào!
Trung vừa nói vừa cười gian, hôn tới tấp lên tay Phụng. Rồi nó hôn cao dần, cao dần. Cuối cùng thì hai đôi môi chạm nhau, nó vẫn cảm nhận được hương xoài còn đọng trong miệng chị Phụng. Nó đưa lưỡi vào sâu, khám phá. Phụng cũng không vừa, nàng đáp trả, lấy lưỡi xoắn tít lấy lưỡi em trai…
Thế là kệ MTV, kệ HBO, kệ dĩa trái cây đang ăn dỡ, Trung bế chị Phụng lên, mang vào phòng của chị. Nó tắt đèn lớn, bật đèn ngủ lên. Ánh sáng vàng dịu nhẹ hừng lên, như đẩy lùi đi cái lạnh của đêm gió mùa…
Trung liếm vào tai Phụng, Phụng oàn mình vì nhột và sướng. Trung rỉ vào tai Phụng:
– Đêm nay cho em làm chồng chị nhé!
Phụng gật đầu, rồi đưa tay lột áo Trung ra, chính nàng cũng không còn kiếm chế được nữa. Rất nhanh chóng, quần áo của Trung đã bị ném sang một bên, cái đó của nó cương lên, chọc chọc vào Phụng làm nàng càng thêm động tình. Thế là một tay nàng vòng ra sau xoa lấy bờ lưng chắc nịch của Trung, một tay kê xuống sờ xoạng con cu của Trung đang căng ra vì nứng.
Trung cũng không vừa, nó nhanh chóng luồn tay vào xoa hai bầu vú của chị Phụng, chúng đã săn lại từ bao giờ. Rồi Trung tuột hai day của chiếc váy xuống, mọi thứ của chị lại hiện ra. Cái cổ thon thả trắng ngần, bầu ngực săn chắc, cái eo thon, cái bụng phẳng lì, không một chút mỡ thừa… Và rồi, cái hang động của chị lại hiện ra, ẩn sau một lớp lông đen mượt. Nó như đang rỉ ra chút nước.
Trung cuối đầu xuống vùng kín của chị, lấy hai tay banh nó ra. Đỏ au, ẩm ướt… Nó lấy tay quẹt một cái, làm Phụng thót cả bụng, nàng sướng. Nó cho tay vào miệng, mút mút. Rồi lại banh *** chị ra, thè lưỡi liếm một cái. Có thể nói đây là lần đầu nó thưởng thức cái *** chị một cách say mê như vậy. Vị mằn mạn, tanh tanh, khai khai cộng với sức nóng và độ ẩm nhớt đang tăng dần, như kích thích tất cả các giác quan của Trung.