VN88 VN88

Phang nhau với chị chủ nhà sao mà dâm vậy

Tôi như đứa bé đánh rơi hòn bi vào cái hang hẹp nên cố tìm móc lôi ra bằng được làm chị đẩy vung háng lên không ngưng. Nước trào ra lênh láng, các ngón tay tôi dính lầy lụa như mới thọc vào hũ mỡ, tôi bôi choe choét lên lông *** chị và phết bệt cả lên hai mu và vuốt ngược lên cái đáy tam giác làm chị nháo nhào cả lên.

Tôi móc sâu thật sâu vào ***, chị Phương không chịu nổi, phải ấn gót chân cất bổng người lên mà ngoáy *** theo mỗi khi tôi xoay tròn tròn cổ tay trong cái lỗ. Chị Phương mắt long lanh, miệng dẩu há, nước miếng phều ra bên mép, trông như con heo nái chờ nọc vào ngày hoa nở đỏ.

Tôi cắn mạnh vào vú và nhắn nhe chị: giờ chị để tôi bú chỗ đó cho chị đỡ thấy tức nhé. Chị Phương gật đầu, tôi sửa chị nằm ngay ngắn rồi kéo bẹt hai giò chị ra mà rà lưỡi liếm cái hũ mật vừa bị nghiêng. Lưỡi tôi lách vô tới đâu thì người chị Phương giựt lên tới đó. Khi tôi chụm môi hun và đặt đúng vào cái lỗ tèm nhem nước thì chị Phương vặn người, quặp hai giò kẹp cứng đầu tôi mà kêu: bú ngay đi cậu, *** chị rêm quá.

Thế là từ đó chị Phương nghiễm nhiên trở thành vợ của hai người, một người chồng chính thức và một người chồng hờ. Chả biết cái ông kia làm ăn ra sao, nhưng phần tôi mỗi lần chị đến tôi đều áp dụng những phương thức khác nhau cốt để chị được thỏa mãn hoàn toàn thì thường thấy chị rất vui.

Qua những hành động mạnh bạo và ào ạt, chị Phương cộng tác hết mực. Miệng chị luôn ta thán: sao lại có cách để đàn bà hưởng tột độ dục vọng thế nhỉ. Điều này tôi nhận rõ khi thấy chị tìm cách này cách khác lẻn đến với tôi. Càng ngày chị càng xoắn xít và cung phụng tôi, khi món này món khác, thậm chí còn tự nấu các món bồi bổ để tôi có sức mà giúp đỡ chị về mặt thể xác.

Việc ăn mặc của chị cũng đổi thay, tuềnh toàng, như chực sẵn sàng để tôi lột cho nhanh chóng. Chị lệt bệt như con vịt xiêm, nhưng trong cái lệt bệt lại chứa chất một vẻ lôi cuốn dị kỳ. Tôi nhìn vào người chị toát lên một sức sống đầy ắp sinh khí, tôi thấp thỏm mừng thầm.

Người đàn bà nếu vô tình thì thái độ của họ xem nhẹ tênh và lơ đễnh, còn khi họ đã vướng vào sợi dây tình ái – dù vụng trộm – vẻ lăng xăng, thẹn thùng của họ lại là một duyên cớ khiến đàn ông phải điêu đứng.

Vì nhận thấy như thế, nên lúc nào chị Phương đến tôi đều lúng túng và chờn vờn đùa nghịch chị. Chưa chi tôi đã dặn dò chị khóa ngay cửa và vào nằm cạnh tôi. Những lúc đó, tôi trần truồng sẵn và súng ống dựng cả lên như chờ rà máy bay địch. Chị Phương còn ngần ngừ thì tôi đã lôi thúc chị ngã lên người tôi.

Chưa chi tôi đã đẩy người lên để cái dùi đâm uỳnh oàng vào người chị, còn hai bàn tay thì lục xục vò bóp lung tung. Chị Phương hét inh ỏi: từ từ làm gì mà như kẻ cướp bốc hốt, bộ sợ chị chạy đi à. Tôi chẳng thèm đối đáp, cứ chỗ vú chị mà quào mà bóp liên tu.

Phần 3:
Chị Phương đổ vào người tôi, đè ngửa tôi ra. Tôi dùng lời trấn áp để chị phải quính theo. Tôi cũng hét to tiếng: chị không lo cởi áo ra cho tôi nghịch hai vú thì tôi điên lên xé toạc áo chị ra. Chị cản lại: đừng, xé toạc áo thì

Nói xong, chị hấp tấp mở từng chiếc nút, hai vú trần lộ ra bè bè, tôi hỏi đùa: vội thế, chẳng kịp mặc lót liếc gì hả. Chị Phương lụng bụng: chị sẵn sàng cho cậu mà còn vặn vẹo chê bai.

Tôi được thể ăn hiếp chị nên nói như ra lệnh: chị cho tôi ngậm vú bú một tẹo, đang đói bụng đây. Chị Phương xáp lại chìa một vú lủng bủng vô miệng tôi, tôi há to bú ọp ọp ngay và một tay thì bợ bóp cái vú trống.

Tôi bú vài hơi, sữa tuôn nhiều làm tôi muốn sặc, cái vú bị bóp cũng phún sữa ra, tôi phải vừa măn vừa bóp chặt để cản sữa đừng chảy. Chị Phương được tôi bú và bóp hai vú thì xục xịch trườn trên ngực tôi.

Buồi tôi cọ cọ vào vùng bụng và háng chị làm chị thấy thích, chị đảo tròn tròn để con sò của chị chạm vào cây gậy thịt của tôi. Tôi lại la to: còn vờ vĩnh gì nữa, không nhanh tuột quần áo cho hai nhỏ trực tiếp hít hơi nhau, để lâu mất hứng.
Chị Phương cun cút làm theo ý tôi, chị vẫn xàng xê mà tay thì kéo quần từ cạp phía sau lưng. Cả cái khoảng dưới này chị cũng để trần sẵn nên buồi tôi đâm uỵch uỵch vào cái sẹo kẹp giữa háng chị.

Tôi cũng sướng nên lại kêu ca: còn chần chừ gì mà chị không nắm lấy nhét vào chỗ đang ngứa đi cho cả hai đều ấm áp. Chị Phương như một quan cận thần phò vua đắc lực, chị mò nắm lấy buồi tôi và nhấc người lên để nhắm đúng *** chị mà ấn dần vào.

Tôi chui sâu vô bên trong cái lỗ chừng nào thì chị Phương thở ra khoan khoái chừng đó. Chị căng lớp da trên mặt, chống hai tay vào hông tôi để ngực nâng lên, miệng lầm bầm: chị đang nóng ruột muốn được cậu ban cho cú đâm nên cậu tạm ngưng bú, bóp đỡ hai vú chị để chị chà lết cho sướng một lúc.

Tôi thấy chẳng hẹp hòi gì, vả lại hai tay bóp vú mà buồi thì đang ngâm sâu trong *** chị cũng đủ rồi còn gì. Tôi măn vặt hai núm vú chị choét ra, hai quả nho thi nhau lều phều giữa mấy ngón tay vê nắn.

Chị Phương xếp hai đùi như kiểu quì gối, tay vịn hờ lên khoảng hoành cách mô của tôi mà nhún tới nhún lui, như người cưỡi ngựa. *** chị lần xần ngoáy tít làm chị rên kêu lí nhí, tôi vê hai núm vú và bóp bẹp quầng vú làm sữa rịn ra, ướt trượt theo kẽ ngón tay.

Tôi nắc lên, chị trịn xuống, cà lết, xóc xỉa, cái *** kêu lọp xọp. Tôi cứ như con diều gặp gió nhấc bổng lên và đâm chúi xuống lảo đảo, liệng lả uốn éo, chị Phương chỉ còn nước kêu lên vì đã.

Tôi đùa chị: chóng ngứa thế. Chị Phương có vẻ không bằng lòng lời cợt nhả của tôi. Chị phàn nàn: được sướng còn trách, người ta có thiếu mới bò tới, còn chê còn mắng, chả lẽ không lợi dụng lúc này khó mang thai để giúp nhau sao. Chị sướng chứ cậu không à, còn lẻo nhẻo lèo nhèo.

Tôi trở lại vẻ nghiêm trang nên hỏi: việc tôi chỉ vẽ chị có làm thử chưa. Chị ngần ngừ mãi mới than phiền: trước giờ chị có làm thế với anh ấy bao giờ, nay đột ngột giở trò sợ anh ấy đoán lại chửi inh lên.

Tôi cười hềnh hệch: chị cứ e ngại vậy thì suốt đời chả làm nên chuyện gì nên nỗi. Đời người phải sống thật với đòi hỏi của mình, chị không dám thì đành chịu chứ biết sao. Chị Phương chợt gục xuống như cây mía bị đốn ngả. Tôi chơt động lòng, tay ve vuốt lên tấm lưng trần của chị mà an ủi. Chị Phương thổn thức trên người tôi, có lúc tôi nghe ấm ấm vì lệ chị rơi trên da thịt.

Tôi chờ khi chị hết uất nghẹn thì tỉ tê lại: thôi, ta đụ tiếp đi, giờ để cả hai sướng cái đã, còn việc khác để lại sau giải quyết. Chị Phương lại hùng hục chà lết *** trên cây cọc thịt, có vẻ hăng hái hơn.

Tôi đụ chị mãi không xuất tinh, có lẽ tại quá quen *** chị nên giữ được. Chị bào thét, lại xóc; xóc thét lại chà, cái *** nhào nhạo khua như tiếng phong linh bị gió. Hai vú đè lên ngực cũng bị nghiến ngấu lăn xe, tôi nằm mở mắt trừng trừng, thương vẩn thương vơ.

Tôi định đi ăn sáng nhoáng nhoàng rồi về thì gặp chị Phương hối hả chạy đến. Chị thở hổn hển khi vừa đặt chân đến cửa chỗ tôi trọ. Tôi hỏi: bộ chị bị ai đuổi sao mà hấp tấp thế. Chị Phương trả lời: chị vội vã đến, sợ hôm nay nghỉ, cậu lại nhảy đi chơi, chị không gặp.

Tôi cảm động, vừa thương vừa tội cho chị. Tôi giải thích: trước ở nhà chẳng có việc gì thì mới lêu lổng chạy như chó dái, nay chẳng thiết đi đâu nữa vì tin là thế nào chị cũng đến, chị đừng lo.

Nói xong, tôi tự nhiên nắm lấy tay chị cùng vào nhà. Tôi đóng cửa khóa trái lại và ôm chầm lấy chị mà hôn tới tấp. Chị Phương giúi vào người tôi, đón những cái hôn say bỏng trên trán, trên má, trên mi, trên miệng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.