Đọc truyện đụ nhau địt nhau mới phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ. Chị ôm trầm lấy tôi, gì chặt hết sức bình sinh, ôm như chưa bao giờ được ôm, hơi ấm từ chị như đang làm mềm dần sự đông cứng nơi tôi, như bóp chết sự e dè & cánh tay của tạo hóa đã đeo lên mỗi người một chiếc mặt lạ dối gian, một chiếc mặc lạ vô hình đủ để che mắt những người mạnh mẽ nhất.
Đọc truyện đụ nhau địt nhau mới phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ.
Một tuần làm ăn chán nản vô cùng, cửa hàng vắng vẻ và lặng lẽ, hết đế chế lại thơ thẩn điếu thuốc bên cửa, vu vơ nghĩ về một ngày nào đó, một nơi nào đó, có lẽ hạnh phúc hơn và cuộc sống đơn giản hơn nhưng không vô vị và khô khan. Nơi góc phố dẫu lặn yên nhưng hơi thở vẫn dập dồn, nơi ánh mắt vẫn lặng yên nhưng vẫn mải nhìn về điều hạnh phúc.
Thứ 3, vẫn như mọi ngày, chỉ có một điều khác là thêm cốc cafe đắng chát, thêm bản ballad cô bạn send cho, buổi sáng vẫn thế tiếp diễn nơi ngõ nhỏ con đường Trường Chinh vốn ồn ào khó chịu mà bên trong lại lặng yên đến lạ kỳ. Mỗi khi có tiếng xe máy vang lên, là niềm hy vọng lại tràn về : ” hê, có khách rồi đây “. Và điều gì đến đã đến, một sự đổi thay to lớn đã xảy ra trong tôi, cho đến giờ nó vẫn là sự mơn man đắng chát như ly vafe, nâng nâng như khói thuôc, day dứt đắn đo đến đến lạ thường khi nói chuyện với thằng bạn thân : ” ôi dào, máy bay bà già ý mà, vô tư đi mày…”.