VN88 VN88

Phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ

Tự nhiên tôi thấy chút gì đó vắng lạ, mùi hương nước hoa vẫn dịu dịu trong nắng thu khô rát, sự im ắng lại tràn về khi tiếng xe đi khuất.

18h, chuông điện thoại reo.

* Alo, ( tôi chưa kịp nói tiếp thì….)
* Chị bên ngân hàng mà, chị về rồi đó, em mang case qua dùm chị nhé, cảm ơn em trước nha.
* Vâng, em cũng chuẩn bị đi đây.

Đường Trường chinh quả là khủng khiếp, nhích từng cm, mệt mỏi & rã rời, cuối cùng cúng vượt qua. buông hơi thở dài ngao ngán cùng con WAVE tàu nóng ran.

Đường bờ hồ vẫn vậy cái vốn dĩ bình yên từ muôn thuở, những đôi tình nhân đi trong chút nắng thu còn vương lại & mọi thứ trở lên thân thương hơn, hài hòa hơn, tiếng cười trẻ nhỏ ròn tan, tiếng gọi tiếng nói tất cả như căng tràn nhịp sống, mệt mỏi vỡ tan còn lại sự thanh khiết của cuộc đời dẫu là ngắn ngủi.

Và căn nhà số x ( xl vì tế nhị nên ko cụ thể được ạ ) hiện ra trước măt, 2 tầng, thật gọn gàng với lối kiến trúc hiện đại. Tôi bâm chuông, một lát, chị đi ra.

* Ôi, nhanh quá nhỉ.
* Vâng, cũng khá mệt đó.
* Em vào đi ( sau khi chị hé cánh cửa cho tôi đi vào ).

Tôi đi sau chị, mà không nhận ra chị, người phụ nữa của buổi sáng. Khi đó chị càng mạng mẽ, gọn gàng bao nhiêu thì giờ lại mảnh mai trong chiếc váy màu tím vai trần trắng bóc, đôi chân thon gọn trong chiếc giầy hình con thỏ đáng yêu,

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.