VN88 VN88

Phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ

* Mọi thứ đã xong, máy đã chạy, chị cần em cài gì nữa không a;

Loáy hoáy kích chuột một hồi, mà chả hiểu cái ghế phòng chị nó đâu mất, hết quỳ lại khom đến mệt. chị ngồi xuống & mọi thao tác trên win cứ nhẹ nhàng lướt qua. Thằng đàn ôn trong tôi với bao câu hỏi, ý nghĩ từ trong trắng nhất đến đen tối nhất cứ quẩn quanh, thôi thúc mà ở đó chỉ bản lĩnh mới làm sáng lên tâm hồn đag vương một chút sương mù. Mùa thu là vậy, luôn khiến con người ta buồn và yếu đuối, khát khao và sẻ chia, tôi cũng không ngoài cái vòng tạo hóa đó.

* Ok! xuống nhà đi, chị thanh toán.

Nhưng …..

Người tính không bằng trời tính…….cái chốt cửa chả hiểu sao không thể nào mở được, dù cố vặn. cố bẻ……..chịu.

* Tính sao giờ, tôi hỏi.
* Cái cửa này thi thoảng bị vậy, chị lại hay đi làm, nhờ thằng em trai mấy lần mà nó toàn quên.
* Thế mỗi lần bị vậy, chị làm thế nào….
* Mấy lần đó toàn gọi em trai hoặc kệ nó, thi thoảng ra vặn vặn là được.

Thi thoảng ra văn ? chả hiểu cái thi thoảng dành cho mình là bao lâu nữa, chắc vợ cũng chuẩn bị gọi về cơm rồi, mọi thứ cứ rối tung lên theo cái chiều của nó, thôi đành sms vợ ăn cơm với bố mẹ trước, rồi về sau ăn vậy.

Phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ

Tôi với chị ra giường chị ngồi, vì thử đợi cái cảm giác thi thoảng ra vặn vặn nó làm sao. Ngồi lặng im được một phút thì…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.