VN88 VN88

Phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ

Có thể đúng, có thể sai, lý trí của mỗi người khác nhau nhưng cùng một điểm chung là phần con và phân người luôn đấu tranh từng ngày, những trận chiến nội tâm luôn không ngừng cho đến khi ta nhắm mắt. Ai dám nói mình luôn thanh thản, nhưng không, sự vô tư đó chỉ bao bọc bởi cá tính yếu đuối nhát hèn, hay ít ra là đang dối mình mà thôi.

& chị cũng không ngoài cái đặc thù đó, chị là con người , sự ham muốn có thể là không sai, mà chỉ sai khi vượt quá cái giới hạn đó. Có lẽ chị cần một vòng tay, một sự cảm thông chăng ?

* Liệu em có phải là người chị cần không
……….

* E hiểu chị lúc này, có lẽ nên dừng lại thôi chị ah, vì thực sự em cũng đã có vợ, mà mọi thứ cũng chưa cần thiết đến vậy, em sẽ đến thường xuyên nếu chị cần, em sẽ cho 1 vòng tay nếu chị muốn. Đến khi nào chị có ai đó đủ sức đi đến cuối con đường cùng chị thì chị e mình vẫn là những người bạn, em hứa sẽ luôn truyện trò với chị. ok ?

* Ok. Thi thoảng chị em mình cafe nhé, chị thích cafe.
* Em cũng vậy, nếu chị thích, em sẽ mời chị khi chị rảnh.
* chị luôn rảnh vào các buổi tối mà.

Chị buông tay ra, và tôi thấy chị có cái gì đó tiếc nuối, lên Hà nội được 9 năm, và có lẽ đã không dưới 5 lần bị vào mấy cái cảnh các chị gạ gẫm khi còn làm ở quan rượu, tôi thấy mọi thứ cũng bình thường, sự ham muốn chỉ có trong chốc lat, nhưng nó ám ảnh đến cả đời, đôi khi nó hay, đôi khi nó dở, nhưng hơn bao giờ hết, tôi có thêm một người bạn, một bà chị, một ” tình nhân ” theo nghĩa bóng, vì cuộc sống nố vốn dĩ vậy, buồn & vui luôn xen kẽ, khi cần ai đó, chỉ có vợ hoặc bạn, đôi khi một người bạn gái để tâm sự lại thú vị hơn , cái đó, tùy khẩu vị mỗi người.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.