Kê dưới mông nàng chiếc khăn mùi-xoa, tôi quì sát xuống trong tư thế sẵn sàng đâm ngập dương vật vào trong lỗ âm đạo. Thật nhẹ nhàng, tôi hẩy hẩy mông về phía trước cho dương vật chui từng li từng li vào trong âm đạo Vi. Hơi thở của em không còn đều đều như lúc trước nữa mà nhát ngừng gấp gáp. Thân hình kiều diễm không ngừng cựa cậy. Nét mặt nàng hiện rõ sự lo âu. Tôi không rõ liệu thuốc ngủ trong cốc nước cam có đủ khả năng để Vi không nhận biết được điều gì đang diễn ra hay không.
Bỏ mặc những lo lắng thắc mắc, tôi phải thực hiện nốt công việc còn đang dang dở. Dương vật tôi đã ngập được gần một nửa trong âm hộ Vi. Âm hộ nàng chật chội kinh khủng. Lượng nước nhờn Vi tiết ra không nhiều nên dương vật tôi chùn lại khi ấn sâu vào. Tôi cúi xuống mút hai đầu vú Vi và xoa nhẹ hai bên bắp đùi nàng. Nụ hôn cháy bỏng trên môi cô em vợ như một lời xin lỗi và cũng là lời chào vĩnh biệt cho đời con gái vì chỉ ít giây nữa thôi em sẽ là đàn bà. Một tay tôi giữ lấy đùi, tay còn lại tôi cầm dương vật ấn thật mạnh vào trong âm đạo Vi. Một tiếng bụp rất nhỏ phát ra trong âm đạo và dương vật tôi cẫm ngập trong cái lỗ mềm mại chật cứng đó. Vi kêu á lên một tiếng rồi khuôn mặt xinh đẹp của em nhăn nhó trong rất tội nghiệp. Tay em khua sang hai bên suýt nữa thì trúng mặt tôi. Lỗ âm đạo Vi như đang banh ra khi lần đầu tiên bị một chiếc dương vật cắm vào. Tôi đã có kinh nghiệm nên không bị bất ngờ khi phá trinh cô em vợ. Chờ một lát cho dương vật tôi quen với lỗ âm đạo chật cứng nhưng mềm mại và ẩm ướt ấy, tôi bắt đầu dập nhẹ nhẹ từng nhát. Dương vật tôi đã ra vào dễ dàng hơn trong lỗ âm đạo Vi khi nước nhờn chẩy ra mỗi lúc một nhiều. Làm tình với Vi tôi có cảm giác như đang làm tình với Hiền. Hai chị em có lỗ âm đạo rất giống nhau. Mỗi lần tồi dập xuống Vi đều rên rỉ nhè nhẹ. Nếu lúc này Vi không bị thuốc ngủ chi phối thì tôi dám chắc tiếng kêu của Vi cũng không khác nhiều so với chị gái mình.
Lúc ban đầu tôi dự định sẽ không xuất tinh trong âm đạo Vi nhưng vì quá mê đắm với vẻ đẹp cơ thể nàng nên tôi đã không kịp dút dương vật ra khi xuất tinh. Tinh khí tôi bắn ào ào vào trong âm đạo nàng. Lỗ âm đạo con gái của em lần đầu tiên được đón những giọt tinh trùng nóng ấm tuôn vào. Âm đạo nàng chỉ khẽ co bóp nhẹ khi tôi xuất tinh. Tôi gục đầu xuống hôn Vi thật cháy bỏng lên môi và hai vú nàng rồi dút dương vật ra. Máu trinh trộn lẫn với tinh khí thấm đẫm lên chiếc khăn mùi-xoa. Tôi lấy khăn giấy lau sạch nước nhờn và tinh khí đang bám trên dương vật mình rồi lau âm hộ cho Vi. Tôi ngồi trên giường ngắm nhìn em vẫn đang ngủ say trong trạng thái loá lố mà lòng ngổn ngang trăm bề.
Khi xuất tinh thoả mãn cơn dục vọng xong, tôi mới thấy sợ. Nếu như Vi phát hiện ra việc tôi đã làm với em thì chuyện gì sẽ xẩy ra đây? hoặc nếu Vi không phát hiện ra giấc ngủ bất thường hôm nay nhưng nếu em có thai thì mọi chuỵện còn tồi tệ hơn nữa? Bao nhiêu nỗi lo lắng ập đến với tôi khiến cho lửa hận thù trong lòng tắt đi từ lúc nào. Bất giác tôi thấy giận mình và thương Vi quá. Em là người vô tội trong ân oán giữa tôi và Luân.
Tôi sợ hãi gục đầu xuống đệm rồi lẩm bẩm nói :
– Vi ơi, anh có lỗi với em.
Thì bỗng dưng có một bàn tay vuốt lên tóc tôi. Giật bắn mình tôi ngồi phắt dậy vì trong nhà lúc này không còn ai khác ngoài tôi và Vi. Tôi lặng người nhìn Vi. Em đang nhìn tôi chằm chằm. Đôi mắt mầu đen trong veo đang nhìn tôi không chớp mắt. Tôi như bị đôi mắt ấy hút hồn và làm cho hoá đá. Tôi nhìn Vi mà người mình thì cứng đờ không thể nhúc nhích nổi. Vi vừa vuốt tóc tôi, giờ lại đưa bàn tay búp măng nắm chặt lấy cổ tay tôi. Nàng nắm chặt đến múc tôi có cảm giác đó là hành động bắt quá tang với kẻ đang có hành vi trộm cắp. Trên người tôi không có một mảnh vải còn Vi dù vẫn còn chiếc áo ngủ và áo lót chưa cởi hẳn ra nhưng hai bầu vú đã phơi bầy hoàn toàn và trên hai núm vú vẫn còn đang ướt nước bọt của tôi. Phía bên dưới, âm hộ nàng vẫn còn đang ướt tinh khí của tôi. Ai chứng kiến cảnh tượng này sẽ không thể nghĩ khác được. Vi nhìn tôi với một ánh mắt rất lạ rồi nàng khẽ nói :
– Anh không có lỗi gì cả. Em hiểu hết rồi.
Tôi vẫn chưa hết bàng hoàng chỉ còn biết lặng người nhìn Vi. Nàng ngồi hẳn dậy và bỏ tay tôi ra. Nếu theo phản xạ tôi sẽ nhẩy xuống giường và chạy biến nhưng không hiểu sao người tôi cứ cứng đờ lại. Vi ngồi gần tôi hơn và tự tay cởi bỏ những gì còn lại trên người . Nàng lại cầm tay tôi rồi nói :
– Anh Tú thấy em có đẹp không
Tôi đang sợ cứng người từ nãy tới giờ nên không thể mở mồm trả lời câu hỏi của nàng. Như hiểu được điều này, Vi nhìn thật sâu vào mắt tôi rồi hỏi lại :
– Anh thấy em có đẹp không. Em có đẹp được như chị Hiền không.
– Em đẹp lắm – Tôi khó nhọc trả lời
Vi nhìn sâu vào mắt tôi rồi nàng xích lại gần. Tôi như bị hoá đá chỉ còn biết ngồi ỳ một chỗ phó mặc cho số phận. Lúc này nếu
Vi muốn chửi rủa hay chém giết gì tôi cũng chịu. Nhưng em không hề giận dữ. Em chỉ nhìn tôi với ánh mắt rất tha thiết và tôi ngỡ ngàng hiểu ra có một điều gì đó khác thường trong cách cư xử của em. Vi ngả đầu vào ngực tôi như một cô gái đang ngả vào lòng người yêu. Nàng khẽ nói :
– Anh thấy em đẹp là tốt rồi. Anh có biết điều em tiếc nhất trên đời là gì không ?
– Anh không biết- Tôi bối rối trả lời.
– Anh đừng sợ em không trách tội anh đâu. Anh là người đàn ông xứng đáng được hưởng vẻ đẹp của em. Điều em tiếc nhất đó là không thể trở thành vợ anh ?
Tôi giật bắn người bởi câu nói của Vi. Tôi khẽ kéo em ra và nhìn lên khuôn mặt kiều diễm của cô em vợ. Nàng chớp chớp đôi mắt tuyệt đẹp rồi giọng nói ngọt ngào như câu hát lại cất lên :
– Em đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên khi chị Hiền giới thiệu anh với mọi người trong gia đình. Sẽ thật là trớ trêu nếu em yêu anh, nhưng trái tim em không cho là như vậy. Gần hai năm từ lần đầu gặp gỡ, em không thể quên được anh và tình yêu trong em cứ lớn dần lên theo năm tháng. Trong ngày cười của chị Hiền, em đã khóc cả đêm vì để mất người mình yêu. Em không biết liệu mình có nên hận chính chị gái hay phải hận vì trái tim ngu ngốc của em. Tình yêu đơn phương của em với anh chưa bao gời tắt và nó còn cháy bỏng hơn khi em biết chị Hiền đã phản bội anh.
Tôi sứng sốt trước những câu nói của Vi. Mắt em đang ngấn lệ. Khi khóc trông em đẹp hơn nhiều. Tôi lau nước mắt cho em rồi hỏi :
– Sao em biết chị Hiền phản bội anh?
– Chỉ cần nhìn ánh mắt của chị ấy và anh Luân trao cho nhau là em hiểu. Hơn nữa cách đây một tuần, khi em đi làm về muộn có ghé vào nhà anh thăm chị ấy vì nghĩ chị gái đang ở một mình rất buồn nào ngờ em thấy anh Luân đi từ trong nhà ra. Em đã tránh kịp nên họ không biết em đã đến hôm đó. Lúc đó đã mười giờ tối rồi.