Khi người “captain” hỏi tôi những câu căn bản về hành lý, thời gian ở qua bao lâu, v.v., tôi bắt đầu hơi căn thẳng vì thấy cả đám còn lại cứ nhìn lom lom Lan và Dung, nói gì đó đùa giỡn, chả serious tí nào cả. Lan và Dung cũng có vẻ hơi bối rối.
Đột nhiên tên chỉ huy bảo tôi là tụi tôi phải để cho bọn hắn khám người coi có dấu chất gì cấm không. Tôi chưa kịp phản đối thì một tên đã rút súng ra và bọn chúng đẩy tụi tôi áp vào tường. Tôi thì chỉ bị khám qua loa trong khi thấy có bốn bàn tay đen đúa sờ mó khắp người Lan và Dung. Hai nàng lại đang bận quần short và áo thun halter-top tức là loại vải bó ngang ngực, hở vai, hở bụng.
Tôi sửng sốt bó tay nhìn thấy những tên viên chức đen thui này lột hết quần áo vợ và em vợ tôi. Vợ tôi có thân hình hết sẩy, vòng ngực 34B, bụng 24, mông 36, rất thể tháo. Tôi cũng ngạc nhiên khi thấy Dung bị lột lõa lồ. Không giống như Lan đã tỉa gọn phía dưới, Dung thì để rậm. Con bé trông cũng bốc lữa mặc dù mới mười bẩy, đúng là cái tuổi bẽ gãy sừng trâu. Mấy tên đen thọt mấy ngón tay vào lồn của hai nàng gọi là khám coi có tàng trữ đồ cấm gì dưới đó không. Bọn chúng cũng không quen bóp vặn bốn cái núm vú đẹp.
Lúc đó tên chỉ huy không biết lấy từ đâu ra 1 gói nhỏ bột trắng từ trong hộc bàn và nói tụi tôi đều bị kết tội có mang theo thuốc cấm. Tôi chưa kịp cãi vã thì hắn nói muốn xử lý dễ hay khó thì tùy tụi tôi. Khó thì là vào tù nhiệt đới nếm mùi. Dễ thì phải để cho bọn hắn thưởng thức hai người con gái. Lan vợ tôi run run nói : “Anh Tín, em nghĩ mình nên làm theo tụi nó. Bị bắt vào tù thì cũng bị hiếp ở đó thôi. Đàng này ít nhất mình cũng được thả ra ngay.”