VN88 VN88

Quay lén em giải quyết rồi bị chửa hoang

Bây giờ mở mắt ra con Lệ chỉ thấy một màu tối đen như mực, nó mới hay rằng nó đã bị bịt mắt bằng một miếng vải, hai tay nó thì dường dư bị trói gô lại và nó đang được đặt trong một cái chòi không hơn không kém. Con Lệ nghe được tiếng gió thổi trên sông, tiếng nước chảy róc rách, tiếng ểnh ương, tiếng cóc nhái kêu loạn xạ. Nó biết chắc là tối nay có điều không ổn xảy ra với nó. Nó chỉ là không biết cái gì sẽ đến mà thôi. Con Lệ nghe tiếng xì xào:
– Sao mày Khoa? Còn chần chờ gì nữa mà không lên?
– Mày trước đi Dũng, tao còn hơi e dè.
– Được, vậy để tao …Thật là thằng cù lần ngu ngốc, con gái trinh mà nó không biết hưởng – Dũng chửi thầm.

Nói rồi thằng Dũng tiến tới con Lệ đang nằm bên dưới, hai tay nó vẫn bị trói chặt, thằng Dũng nhè nhẹ cởi từng nút của chiếc áo bà ba tím con Lệ đang mặc. Con Lệ lăn qua lăn lại cố tình chống chọi không cho Dũng cởi áo, nhưng thằng Khoa đã xích lại giúp thằng Dũng để Dũng cởi ra một cách dễ dàng. Khi chiếc áo bà ba vừa được cởi tung ra, cả hai thằng trố mắt ngạc nhiên trước bộ ngực trắng nỏn, đồ sộ của con Lệ. Thằng Dũng hai tay xua vội, chụp lên mỗi tay một vú của con Lệ, rồi nó bóp, nó nhào như là người ta nhào bột làm bánh vậy. Con Lệ la lên ơi ới nhưng giữa đêm thế này giữa cái chòi cô độc có ai nghe được nó la đâu. Nhào, nắn, bóp được một hồi, thằng Dũng lui xuống phía dưới quần con Lệ, còn phía trên thì nó nhường lại cho thằng Khoa. Con Lệ biết rằng lúc này nó có chống cự cũng vô ích, không chừng bọn này sẽ giết nàng không chừng ….rồi nàng nghĩ đến mẹ, nếu nàng chết đi ai sẽ chăm sóc cho mẹ …nghĩ tới đó nước mắt nó lưng tròng trào ra hai khoé. Bọn Dũng và Khoa chẳng hề đếm xỉa gì tới những giọt nước mắt bi ai kia, bọn chúng chỉ cần có vú để bóp, có quần để tuột là bọn chúng khoái rồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.