Tầng trên gồm sáu phòng ngủ. Phòng của ba mẹ tôi, rộng nhất, kế đến phòng tôi, và một phòng dành riêng thờ chân dung bài vị những người đã khuất, ở đó ngoài ông bà nội tôi, còn có cả những ông cố bà tổ thuộc một thế hệ xa xôi tít mù nào đó trong dĩ vãng. Bốn phòng nữa bỏ trống. Mẹ nói để dành cho các em tôi sau này. Tôi không biết mình sẽ có em nữa hay không, vì đã mười sáu năm nay, kể từ ngày tôi ra đời, mẹ chẳng chửa đẻ gì nữa. Phía trước, từ cửa sổ nhìn ra là sân thượng, với một giàn gỗ trên cao, đan kín những cành nhánh rậm lá của hai cây bông giấy, quanh năm đỏ ối màu hoa.
Ngôi biệt thự quá rộng so với nhân số cư ngụ. Ngoài ba mẹ, tôi, chỉ có thêm hai người làm. Một lão bộc già coi sóc vườn tược và chị Hai lo việc bếp núc giặt giũ. Lão bộc ngủ ở căn nhà kho tận cuối khu vườn. Lão thích vậy. Gần như không bao giờ lão bước lên chỗ chúng tôi Mỗi ngày hai buổi chị Hai mang cơm xuống cho lão. Đôi khi bận rộn công việc, chị quên, lão cũng chẳng buồn nhác. Tuổi tác lão khá cao. Ngoài việc suốt ngày cặm cụi với cây trái hoa cỏ, thú vui còn lại của lão là… kéo đàn cò (lão có một cây đàn cò) và tì tì với men rượu. Kỳ dư mọi chuyện khác lão bỏ ngoài tai, không quan tâm đến bất cứ ai và vấn đề gì.
Xem Phim 18+ ba má quan hệ con rình trộm
Đọc Truyện 18+ rình trộm ba má quại nhau bản FUll
Chị Hai ngủ ở căn phòng chứa đồ cũ gần bếp. Chị cũng thích vậy. Chị Hai năm nay khoảng hai mươi lăm, có chồng dưới quê. Thỉnh thoảng vài ba tháng chị xin phép ba mẹ tôi về thăm chồng vài ngày. Nhìn bề ngoài, tuy là gái quê nhưng nhan sắc khá mặn mòi. Mặt trái xoan, mát lá răm sắc lém, môi hồng, răng tráng, thân hình đẫy đà vạm vỡ, hai mông no tròn căng láng sau chiếc quần mỹ a, đôi vú như hai trái dừa xiêm núng na núng nẩy, và nhất là nước da trắng mướt, mịn màng không khác màu da con gái thành phố. Tôi vẫn thường nghĩ với nhan sắc đó, nếu sinh trưởng trong một gia đình giàu, chác chắn chị sẽ có một tấm chồng xứng đáng, chứ không như “đấng phu quân” hiện tại (tôi có gặp vài lần khi anh ta lên thăm chị), mặt mày ngơ ngáo, cử chỉ cục mịch, nói năng lắp ba lắp bắp chẳng ra làm sao! Đối với gia đình tôi, chị được lòng tất cả mọi người. Mẹ vẫn xem chị như một người em hơn là kẻ iúp việc. Ba tuy nghiêm nghị nhưng chưa bao giờ tôi thấy ông nặng lời với chị. Riêng tôi, với tư cách “cậu ấm con nhà giàu”, cũng “hành tỏi” đôi khi, nhưng tựu chung, chẳng có gì quá đáng. “Này, chị Hai, sao canh hôm nay mớn thê, bộ kho hả?” Khổ ơi là khổ, đã bảo chị đừng có dọn dẹp sách vớ trên bàn tôi, lạc mẹ mát mấy bản nhạc rồi”… Tuy nhiên chuyện đó chỉ xảy ra lúc trước cơ, bây giờ đã khác…