Chị Hai quyến rũ ba, ngủ với ba và muốn cho tôi nhìn thấy, mới hả dạ. Do đó, biết thế nào cũng có lúc tôi chịu không nổi mò xuống tìm, nên mỗi khi ba với chị giao hoan, chị giấu ba không khóa cửa, để tôi dễ dàng “bát tại trận” Kể ra tính toán của chị chính xác thật, hiệu quả thật, làm tôi điên tiết thật, nhưng mà khá nguy hiểm. Nhỡ mẹ thức dậy không thấy ba đâu, xuống tìm thì sao? Và nhỡ tôi giận quá mét mẹ, thì hậu quả tai hại dường nào? Tôi không ngờ mình trẻ người non dạ, chưa tính toán hay ho bằng người lớn. Nghĩa là bằng ba với chị Hai. Sau này, vui miệng, chị cho biết, trước khi xuống với chị, ba đã đụ mẹ và đã cho bà “phi” một viên thuốc ngủ mà ba nói dối là thần dược tăng cường sinh lực mua từ lần xuất ngoại. Vừa thỏa mãn xong, lại được “ru’ bằng thuốc an thần, mẹ tha hồ lang thang trong cõi mộng, súng bắn bên tai chưa chắc bà đã biết. Riêng chị Hai cũng không sợ tôi tố cáo với mẹ. Chị đã nắm của tôi con bài tẩy: quyến rũ phá trinh con em họ. Cho nên có cạy miệng tôi cũng chả dám hé răng. Thêm một lý do nữa khiến tôi chấp nhận trò chơi “tay ba”, lý do này chỉ một mình tôi biết: Dù tức giận ba đã “phỗng tay trên” của tôi mất chị Hai, nhưng thâm tâm, tôi cũng rất khoái ông. Đúng, chị Hai nói đúng. Rau nào sâu ấy. Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Nếu tôi dâm dục như quỷ non thì ba phải được xếp vào hàng chúa quỷ? Tôi đã thừa hưởng dòng máu “truyền thống” đó, cớ chi tôi lại giận ba nhỉ?