Hắn cứ dập… cứ dập… cứ dập… cho đến khi hắn rùng mình xuất tinh đầy trong bao cao su. Hắn rút dương vật ra nhìn cô gái đang đau vật vã. Hắn mỉm cười khoái chí cầm con dao lên chĩa mũi dao lên trán cô gái. Cô sợ hãi đưa mắt vẻ van nài. Hắn vẫn không màng, kéo lưỡi dao đi một đường ngang trán. Cô gái thấy đau nhói và cảm giác thấy máu chảy. Cô khóc oà trong cổ họng…
Hắn đưa dao sang bên má cô… Kéo một đường từ tai lên gò má, một dòng máu nữa lại tuôn ra. Hắn lại làm thêm một đường ở bên má kia. Máu chảy đầm đìa ở bên mặt cô… Hắn đưa lưỡi liếm nhũ hoa của cô rồi bất chợt cắn một cái và vung dao lên………..
*
* *
Chuyến bay của Vietnam Airlines đang cất cánh rời sân bay Nội Bài. Các hành khách trên chuyến bay như đang dán chặt lưng vào ghế trong tiếng gầm rú của chiếc phi cơ. Mặt đất đang dần dần xa vời vợi chỉ còn là những mảng xanh xen lẫn những khoảng lốm đốm của những căn nhà đang nhỏ lại.
Ngồi ở một góc máy bay nơi cửa sổ là một chàng trai dáng người “hơi béo một tí” đang ngồi nhìn ra ngoài khoảng không. Đã bao lần anh đi xa bằng máy bay nhưng lần nào cũng vậy, mỗi khi cất cánh là anh lại nao nao trong lòng một cảm giác thật khó tả. Nó như níu kéo anh ở lại với quê nhà. Cái nơi thân thương ấy, dù cho có đi xa thật xa anh cũng luôn nhủ lòng sẽ mau chóng quay về.