Thằng tài xế của chiếc xe kia chửi lớn rồi rồ ga chạy mất.
Tôi ngồi im chỗ ngã tư đèn đường, cố định hồn lại trong lúc đèn đỏ. Nhìn xuống sàn xe, tôi bổng chợt nhớ lại cái âm mưu của mình. Đèn đã xanh trở lại. Tôi từ từ xoay tay lái quẹo về hướng nhà mình.
“…ông có thể nhận hàng sau 14 ngày, sau khi chúng tôi nộp tên ông vô computer của FBI” – tôi nghĩ đến cái hôm mình bước vô tiệm bán đồ thể thao, kiếm mua khẩu súng ngắn …..
*
* *
Lan Anh nằm ngửa trên cái giường cưới của vợ chồng nàng. Lâm nằm sấp ở trên, hai cánh tay của hắn chống cao hai bên. Nàng quặp chân sau lưng hắn, tiếng da thịt đụng chạm bồm bộp kèm theo tiếng lép chép dưới hạ bộ vang lớn trong bóng tối. Nàng để yên cho người tình thưởng thức. Lâm tha hồ thụt cu ra vô, hắn không cần để ý tới nàng, hắn chỉ tập trung vào cái cơn sướng của hắn. Lâm nấc vô càng ngày càng nhanh. Tim hắn đập thình thình.
Trống tim của tôi cũng đang đập thật mạnh làm tôi khó thở. Tôi tắt hết đèn đóm, gài số neutral, cho chiếc xe từ từ im lặng ngừng lại trước nhà, đằng sau chiếc xe BMW đang đậu bên cạnh chiếc Lexus RX-300 SUV của Lan Anh.
Tôi với tay xuống sàn, mở cái hộp lấy khẩu súng Smith & Wesson P-337, loại nòng ngắn 5 viên. Mạch máu tôi từ từ nâng cao, từ 120 nhịp một phút lên 140, 170, lên tới hơn 200….. Tôi nạp từng viên đạn .38 caliber Special vào ổ súng, mở cửa bước xuống xe. Thay vì vào cửa trước nhà, tôi luồn ra sau vườn, nhẹ nhàng mở cánh cửa sau ra.