– Em yêu anh.
Lời nói của nàng vang từ đằng sau cánh cửa như sét đánh động địa, làm tâm hồn tôi kinh hoàng. Tôi khựng người lại lập tức, buông lỏng bàn tay vừa tính nắm ổ khóa cửa phòng ngủ. Tôi vội vã quay mặt chạy lẹ xuống nhà, cố không để phát ra tiếng động. Tôi chạy chân đất ra sau vườn, chạy trong bóng tối, vấp ngã không biết đau đớn. Tôi chạy đi tìm đường thoát, đi tìm con đường escape.
Tôi leo vô xe, ngồi lịm mình. Xương sống của tôi như đã bị tê liệt, không còn thấy cảm giác. Tôi nhắm nghiền đôi mắt lại, cánh tay run run nâng nòng súng lên trán.
Bốp. Tiếng nổ chua chát phát ra, kèm theo bằng tiếng còi xe inh ỏi khi tôi té gục mặt vô tay lái.
Cả Lâm và Lan Anh hốt hoảng ngồi bật dậy trên giường.
Hơi thở của tôi tan dần, mạch máu dịu xuống thật lẹ. 160 … 120 nhịp … 80 … 40 … 20 nhịp….. Tiếng nhạc ban chiều vang bên tai tôi.
“Love Is A Mystery”
“And True Love Never Dies”
“… làm gì…. trốn trong góc kẹt …. “, từng kỷ niệm từ quá khứ trôi thật lẹ trong đầu óc.
“And You Are Still With Me My Love”
“Cái chuyện này … hơi khó sử, nhưng tao sẽ nói sự thật, chỉ vì tao là bạn thân của mày … ” Thằng M. báo cáo hồi tháng trước trong lúc tôi đang ngồi bên cạnh nó trên máy bay.