Sau bản nhạc Bebop là bản Rhumba. Lan Anh quay gót bước trở lại chỗ tôi đang ngồi cùng với thằng bạn và con bồ của nó. Lâm níu tay nàng lại, nói nhỏ với nàng vài câu gì đó. Hình như hắn muốn nhẩy tiếp. Lan Anh tỏ vẻ khó chịu ra mặt, nàng đang giằng co với hắn. Thằng bạn của tôi quay sang nhìn tôi cau có thăm dò. Tôi đứng bật dậy đi ra sàn, cơn giận ghen tuông cháy nóng bỏng trong lòng đang dâng cao tới cổ. Lâm thấy tôi đành buông tay Lan Anh ra, hắn quay mặt bỏ đi phía khác. Các cặp khác trên sàn nhìn ba đứa tụi tôi chăm chú một cách tò mò. Tôi ôm nàng trong vòng tay, bình tĩnh “thả bộ” theo điệu nhạc như không có gì xẩy ra. Lan Anh vẫn im lặng, bước theo bước tôi dìu, khuôn mặt nàng đăm chiêu.
Trên con đường về nhà, hai đứa ngồi im không nói một lời. Tôi lẳng lặng lái xe, một lát sau, tôi quay sang hỏi dò:
– Em và Lâm vẫn …. ????
– Anh à, đừng hỏi em … nữa mà. Tôi chưa nói xong lời nàng đã cắt ngang.
Tôi lầm lì ngồi yên, người tôi nóng như lửa. Lan Anh vòng hai tay trước ngực, quay mặt đi chỗ khác, nhìn thẳng ra ngoài đường. Trong bóng tối mập mờ, tôi thấy bóng nàng trên kính cửa sổ xe qua ánh đèn trắng mờ ảo của đèn đường. Nàng vội vã đưa tay lên mặt, vuốt thật lẹ một giọt lệ khỏi má…..