Rồi thì cũng đến lúc ấy… Nó bồi hồi rạo rực nhấc viên gạch ra, ánh sáng dưới đó hắt lên khuôn mặt nó, nó úp mặt sát xuống nền nhà ghé mắt nhìn qua cái cửa tổ tò vò mà nó tạo ra. Bác nó vẫn mặc quần áo, đang chổng mông cọ cái bồn tắm. Tim đập thình thịch, nó lại có cảm giác rạo rực như khi trước nhìn chị tắm. Lần này thì sẽ được nhìn thấy bà bác mình, mẹ của chị, cởi áo quần trần truồng ra ngay bây giờ… Đấy, bà đã cọ xong rồi, đang đứng thẳng lên chậm rãi mở từng khuy áo một. Hồi hộp quá, bà ấy đứng xoay lưng lại phía nó đang từ từ gỡ cái áo tụt xuống khỏi vai để lộ ra khoảng lưng trần trắng loá. Cái áo lót màu đen nổi bật trên làn da trắng. Ôi, bác ấy cũng trắng hệt như chị vậy, mẹ con với nhau có khác. Vắt cái áo lên thành bồn tắm và đưa tay ra sau lưng mở móc khoá cái áo lót, bà tuột nó qua cánh tay và cũng vắt nó lên thành bồn tắm. Hai bàn tay nhẹ nhàng tụt quần xuống khỏi mông, cả quần lót nữa. Cặp mông lộ ra trắng phau, to tròn núng nính, bà nhấc chân kéo từng ống quần ra. Chao ôi, sao mà trắng thế, trông nõn nà chẳng kém gì con gái, tuy người có hơi đẫy hơn. Bà trèo vào bồn tắm, đứng trong đó và gạt van mở vòi sen trên đầu, nước xoè ra phủ lên thân thể đang quay lưng lại phía nó. Nó nóng lòng muốn thấy thân thể phía trước của bà xem đôi vú có còn thon gọn, căng đầy không, háng có nở rộng như cô con gái không và cái lồn ra sao, mu lồn có nổi cao lên, lông lồn rậm hay thưa. Bà vẫn đứng như thế, ngửa cổ kỳ cọ trước ngực… chậm rãi, tỉ mẩn…