VN88 VN88

Sống chung – truyện 19

* * *

Chú Năm thực ra không phải đi công tác mà là nhận được tin nhắn hôm nay có hàng độc chưa khui biều chú thưởng thức. Chú không muốn bỏ lỡ nên đã vội vã phóng ngay tới một khách sạn mini nằm trên một con đường vắng vẻ. Nhân viên nơi đây đã quá quen với ông khách xộp này nên nhanh chóng mời chú lên phòng đặc biệt. Chú bấm điện thoại, đầu dây bên kia có người bắt máy, chú nói: “Tao tới rồi nghe mảy!”, bên kia: “Dạ dạ!”. Chú cởi đồ, chỉ mặc mỗi quần lót nằm chờ.

Chỉ ít phút sau, có người gõ cửa. Chú ra mở. Một người phụ nữ xồn xồn bước vào tay kéo theo một cô bé khoảng chừng 16 hoặc 17 gì đó dáng vẻ nhút nhát. Ông đưa hai xấp tiền loại 100.000đồng dầy cộm cho người phụ nữ. Người phụ nữ quay ra dặn dò cô bé:
– Phục vụ chú cho tốt nghe chưa! Nếu mà để chú rầy thì chết với tao đó!
– Dạ! – cô bé lí nhí trong họng.
Cánh cửa phòng sập lại làm cho cô bé giật nảy người. Cô khép nép chờ đợi. Chú Năm kéo cô bé đến bên giường, cô mắc cỡ không dám nhìn người đàn ông lớn hơn mình mấy chục tuổi lại còn không mặc gì hết.
– Đừng sợ! Chú đâu có ăn thịt đâu – Chú Năm trấn tĩnh cô bé.

Chú ngắm nhìn khắp người cô. “Thật là dễ thương”, chú nghĩ. Chú kéo cô bé ngồi xuống giường, từ từ cởi nút áo trong lúc mặt cô bé mêu mếu muốn khóc. Mới được mấy nút thì cô bé vùng chạy, chú nhanh tay kéo lại tát cho hai cái thật đau làm cô sợ quá đứng yên không nhúc nhích cũng không dám khóc. Chú cởi phăng luôn áo lót để lộ ra đôi vú mới lớn hơi vung lên tròn trịa và hai nhũ hoa còn đỏ hồng xinh xắn. “Tuyệt”, chú tự nhủ. Chú lấy hai tay mân mê, xe xe hai nhũ hoa hồng hồng, nắn nắn bóp bóp hai bầu vú trắng tinh thấy rõ vài đường gân xanh chạy quanh… Cô bé mắt nhắm nghiền, toàn thân run rẩy sợ hãi. Chú lôi cô bé đến giường bắt nằm xuống, cô bất đắc dĩ phải vâng lời. Chú cúi xuống bú hai đầu vú hồng hào trong khi cô bé lúc này hai mắt đã lim dim, tay chân bớt run mà dần dần buông lỏng ra. Chú thò tay xuống xoa xoa bóp bóp cái âm hộ còn trong trắng đã bắt đầu ẩm ướt. Chú day day càng lúc càng mạnh hơn làm cô bé không chịu nổi nữa rên lên ư ử “hưh… hưh… hưh… đau cháu chú ơi… hưh… hưh…”. Mùi da thịt thơm tho củ cô bé làm chú không chịu nổi nữa rồi, chú cởi phăng cái guýp và cái quần lót của cô bé. Cô bé như bị thôi miên chỉ biết chống cự yếu ớt khi mà cơ thể đã hoàn toàn trần trụi. Một thiên thần yếu đuối sắp phải sa vào địa ngục trong vòng tay của một con quỷ giàu có và chức quyền. Nó đang giết chết linh hồn trong trắng bằng một thứ vũ khí vô hình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.