VN88 VN88

Sống chung – truyện 19

Thằng Dũng ngoan ngoãn tuân theo. Chú còng hai tay nó lại. Cái còng còn lại chú khóa một đầu vào song sắt đầu giường, một đầu vào giữa đoạn xích củ cái còng kia. Trong tư thế này thì thằng Dũng có thể lật sấp hoặc ngửa dễ dàng như không thể dùng hai tay chống cự được. Cô ngồi co ro trong góc theo dõi từng hành động của chú trong nỗi sợ hãi tột cùng.

Xong xuôi chú quay ra cô, nắm tóc cô lôi ra giữa phòng trong tiếng khóc lóc van xin của cô. Cơn giận của chú đang chạy đến tận cổ nên chú cũng chẳng màng gì đến những lời van xin kia. Chú kẹp đầu cô vào giữa hai chân, tay tháo khóa thắt lưng, cái thắt lưng bằng da đen bóng ánh lên vẻ lạnh lùng kinh rợn. Cô đang chổng cái mông trắng muốt, đầu bị kẹp chặt giữa hai chân chú, cô vùng vẫy trong yếu ớt, tay bấu víu vào hai ống quần chú… “Chát”… Tiếng kêu chát chúa của cái thắt lưng quất vào mông trắng toát mềm mại… “Áh…!” Cô ré lên đau đớn… “Chát… chát… chát…”… “Ah… ah… ah” rồi lại “Chát… chát… chát…”… Chú quất lia lịa không thương tiếc… Cô la hét thảm thiết trong đau đớn nhục nhã ê chề… Chú vẫn tiếp tục quất xuống… Vết lằn hiện lên ngang dọc trên mông và lưng cô… Cô không còn đủ sức chịu đựng nữa nằm bẹp xuống sàn nhà, mắt đờ đẫn, tiếng rên đau đớn như nghẹn lại trong cổ họng rồi dần dần không thể thoát ra được nữa… Chú thôi không quất nữa buông cô ra, cô nằm sấp ngất lịm trong đau buốt khắp mình mẩy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.