Nó nghe như vậy bèn để cho Liễu bú. Cầm con cặcnhỏ nhỏ và không cứng lắm trong bàn tay mà vuốt thì Liễu nghĩ là mình đã săn được một con nai tơ. Liễu bú nó cho đến khi nó bắn tung tóe trong mồm thì Liễu nuốt hết. Tinh khí của con trai tơ thật là có khác và có mùi vị đã hơn của đàn ông nhiều. Liễu nghĩ khi lấy lại được số tài sản đó sẽ mua thật nhiều trai tơ cở thằng nhóc này màbú cặc cho sướng. Khi nó ắn ra hết thì con cặc của thằng nhóc xìu đi. Liễu nói:
– Mày yếu quá! Mới có bú vài cái mà đã bắn tung tóe ra rồi thì lấy gì đụ. Mày sướng không?
– Sướng! Tao sướng lắm. Mày bú nữa đi!
– Mày đã xìu như là cọng bún thiu thì lấy mà bú chứ. Thôi để lấn khác nha. Nếu để máy ra liên tục thì mày sẽ mau chết yểu lắm đó.
Nó nghe Liễu hù như vậy bèn nói:
– Thôi được. Ngày mai mày cho tao đụ nha!
Liễu gật đầu cho yên chuyện. Liễu kéo quần lên và đi ra. Liễu ra đón khách ở chỗ cũ. Đứng đó gần tới giờ giới nghiêm mà không có lấy một thằng nào bén mãng tới.
Liễu bèn quay về phòng trọ. Liễu tắm rửa xong làlên giờng nằm và suy nghĩ rồi Liễu quyết định ra chỗ có đông người qua lại mà đón khách.
Tối hôm sau, Liễu mang theo một tấm nilon lớn ra con đường có nhiều người qua lại đứng dưới hàng cây mà đón khách. Khi bắt được khách thì Liễu dẫn vào trong công viên mà thằng nhóc dẫn Liễu vào tối qua mà trải tấm nilon ra mà hành lạc với khách, nếu gặp những gã khách nào khó tính đòi hỏi sanh trọng thì Liễu dẫn đến nhà trọ mà Liễu đi với tên khách đêm qua.
Cuộc đời Liễu những năm về sau có lúc tưởng như đã rơi tới đáy cùng của sự bất hạnh. Từ một con điếm hạng sang ở khách sạn nó tuột dần xuống thành điếm hạng bét phải ra đứng đường trong các khu phố bình dân. Chẳnh những vậy mà nó còn bị ức hiếp đủ điều và mang nhiều tủi nhục.