Liễu rửa lồn thìra thấy hắn đang cười một mình ra vẻ thõa mãn. Liễu nói:
– Anh đưa quần áo và tiền đây cho tôi về.
– Uûa sao về sớm vậy em? Mình còn mấy hiệp nữa cho tới sáng kia mà.
– Nếu muốn tới sáng thì phải thêm tiền.
– Cái gì thêm tiền. Khi nãy đã nói chỉ có năm mươi xu thôi mà.
– Thì năm mươi xu là chỉ có cho một lần đụ mà thôi. Còn muốn bao qua đêm thì phải tính giá khác.
– Làm gì có chuyện đó. Bộ cô là gái hạng sang hay sao mà đòi cao vậy?
– Đúng đó. Tôi là đĩ hạng sang thì sao?
– Đĩ hạng sang mà phải đứng ngoài đường à? Đĩ hạng sang thì phải ở khách sạn hoặc vào mấy quán bar hay vũ trường chứ.
– Lúc trước tôi ở khách sạn. Nếu anh không có một đồng thì đừng có hòng đụ được một cái chứ đừng nói gì đến qua đêm. hiện giờ tạm thời đang gặp khó khăn nên mới ra đường đứng đở thôi.
– Đứng đường thì tính theo giá tạm thời. Bây giờ cô muốn về thì cứ về đi. Tôi chỉ trả tiền trừ khi là cô ở tới sáng với tôi.
Liễu bực bội nói:
– Được. Coi như thí năm mươi xu cho anh đó. Mau đưa trả quần áo cho tôi để tôi về.
– Uûa? Ai lấy quần áo của cô mà cô đòi?
– Đồ của tôi cởi ra lúc nãy để trên giường và cũng chính miệng anh nói là anh đã cất giùm tôi rồi.
– Tôi có nói sao? Sao tôi không nhớ vậy cà?
– Anh là thằng đểu!
– Nè đừng có chửa chứ cô em. Tô là như vậy đó. Cô em có chửi nặng nề hơn thì cũng chẵng ăn nhập gì với tôi cả. Cô em muốn về thì cứ tự nhiên ra về.
– Anh muốn gì mới trả quần áo cho tôi chứ?
– Muốn gì à? Đơn giản thôi! Tôi muốn cô ở lại suốt đêm nay thì sáng ra chẳng những tôi chả tiền mà còn trả quần áo cho em nữa? Còn nếu muốn về thì cứ để như vậy mà về. Nhưng cô em mà để như vậy ra đường chắc sẽ có tai nạn giao thông đó và cảnh sát bắt cô em vì tội nguyên nhân gây tai nạn giao thông. Hoặc không có chuyện gì thì cũng sẽ bị bọn đạo tặc hoặc bọn lính đi tuần bắt hiếp dâm, chúng không phải có một tên như tôi mà có cả mấy chục tên lính và bọn đạo tặc thì chí ít cũng có năm sáu thằng là ít. Nhiều khi nó hiếp xong là nó giết người để thủ tiêu tội trạng.