Liễu thấy vậy hoảng hồn không kịp lấy quần áo mà vù bỏ chạy, Liễu vừa chạy vừa quay lại xem hắn có đuổi theo không thì thấy vừa cầm dao vừa đuổi theo. Liễu chạy bán mạng thì tới một chỗ không còn đường chạy, trước mặt là một hàng rào, phía sau thì tên đó đang đuổi theo. Liễu đang lính quýnh thì thấy dưới hàng rào có một cái lổ chó tương đối lớn, Liễu đành đánh liều chui qua. Liễu chui qua và tìm được một bũi chuối nấp vào. Hắn đổi tới không thấy Liễu đâu thì biết Liễu đã thoát thì tức mình lấy con dao chém vào hàng rào làm cho hàng rào lay động và từ trong nhà một con chó hung dữ bay lên hàng rào mà gầm gừ với hắn. Hắn tức mình bỏ đi.
Khi hắn đi rồi thì Liễu tưởng con chó quay vào trong thì Liễu sẽ đợi hắn đi thật xa sẽ đến chỗ đó mà xem quần áo của mình có còn không. Nhưng Liễu không ngờ là con chó lại tới trước bụi chuối mà gầm gừ và sủa om sòm. Liễu run sợ vì sợ con chó sẽ bay đến cắn Liễu.
Đang lúc Liễu sợ run cả người thì từ phía trong kia thấy có một bóng người đi ra. Người đó đến bên cạnh con chó và hỏi:
– Ai đó? Tại sao leo vào nhà của tôi. Muốn ăn trôm à? Tôi xịt chó cắn bây giờ.
Liễu nghe nói xịt chó cắn thì hồn vía lên mây nên vội nói:
– Em bị kẻ trấn lột. Bây giờ hắn ở ngoài kia chờ em ra là chém em. Anh thông cảm cho em núp một chút đợi nó đi khỏi là em đi liền.
– Nếu bị trấn lột thì tôi sẽ mở cửa cho cô đi ra ngoài vậy.
– Không! Không được. Em không thể ra lúc này được.
– Cô đừng lo. Nó không chém cô được đâu vì cô ra bằng cửa chính ngoài kia.
– Không phải.
– Vậy chứ cô muốn gì?
– Em… Em… Bị nó trấn lột luôn cả quần áo rồi, cả đồ lót cũng không có nữa thì làm sao ra ngoài được.
– Vậy. Nếc cô không ngại theo tôi vào nhà đợi hắn đi rồi sẽ ra lấy quần áo lót của cô vì nó có thể đem quần áo đi bán chứ làm sao đem đồ lót của phụ nữ đi bán chứ. Dù hắn có chai lì đến đâu mà đem bán thì cũng không có người nào mua đâu. Cô ngồi ở đây lát nữa con chó của tôi cắn lúc nào không biết được đó, lúc đó tôi không chịu trách nhiệm đâu.
Liễu nghe chó cắn thì sợ quá nên bước ra. Liễu cũng không thèm che lồn và ngực lại. Liễu vừa bước ra thì con chó đã nhào lên ngay bụng dưới của Liễu tính cắn nhưng cũng may chủ của nó kịp thời cản lại. Liễu theo tên này vào trong nhà.
Vào trong nhà, có đèn điện sáng choang. Lúc này, tên chủ nhà mới nói:
– Cô nói thật đi. Có phải cô làm gái không?
– Sao anh biết?
– Có gì đâu khó. Nếu là bị trấn lột bình thường thì làm sao có thể bị trấn lột luôn cả quần áo trên người chứ. Chỉ có làm gái mới bị như vậy thôi. Vì sau khi nó hành lạc xong, không để cho cô có đủ thời gian mặc quần áo vào làđã trấn lột rồi, cô sợ quá mới chạy qua đây có đúng không?
– Anh nói đúng rồi.
– Còn nữa. Cô làm gái mới có thể trần truồng trước mặt đàn ông mà không có tí gì gọi là mắc cở.
– Anh cho em ngồi đợi một lát là em đi liền. Em ra đó lấy lại quần áo.
– Chắc là cô nói nó điên chắc. Nó dại gì không đem quần áo của cô đi bán chứ. nếu may mắn lắm thì nó còn để lại đồ lót thôi hoặc có thể nó không bán được thì nó xè hay đốt đi cũng không chừng.
– Vậy bây giờ phải làm sao chứ. dù có để lại bộ đồ lót nguyên vẹn đi nữa nhưng chẳng lẻ lại chỉ mặc đồ lót mà ra đường thôi sao?
– Tôi sẽ giúp cô.
– Anh giúp bằng cách nào?
– Tôi sẽ cho cô một bộ đồ để mặc nhưng với điều kiện…
Nói tới đó hắn không nói tiếp mà đứng lên lại gần chỗ Liễu và đưa tay sờ vào lồn của Liễu mà xoa xoa. Liễu nói:
– Cũng được. Nhưng lát nữa anh có thể cùng tôi ra ngoài đó kiếm xem còn sót cài gì kgông. Được chứ?
– Cũng được. Nhưng trước hết cô em hãy đi rửa lồn của mình cho sạch sẽ đi đã.