Càng ngày Lệ Hà càng thấy những lời nhận xét của bọn con gái cùng lớp về Đức là sai lầm, cô thấy cậu ta là một người hết sức dễ chịu, khi nói chuyện luôn có những lời khen làm cho cô thấy sung sướng (?). Dần dần, trong lớp Lệ Hà chỉ thấy Đức là người mình có thể chơi được vì cậu ta biết “ăn nói” hơn những bạn khác nhiều. Nói chuyện với Đức, Hà thấy hợp hơn những người khác. Hình như biết được Lệ Hà có cảm tình với mình nên Đức càng ra sức “tấn công”. Lâu dần, hai người đã trở thành một đôi bạn thân thiết, có phần quá mức bình thường. Nhiều lúc Lệ Hà tự hỏi có phải mình và Đức có phải là một “đôi” không ? Cô thấy hơi buồn cười khi nghĩ đến khi ở ngôi trường cũ cô chưa có “người nào” nhưng khi đến ngôi trường mới (mà mẹ cô cho là có những người bạn tốt đẹp hơn những cô bạn cũ) thì lại có được một “bạn trai thân”. Cả lớp cũng nghiễm nhiên coi Lệ Hà và Đức là một đôi yêu nhau tuổi học trò.
Xem truyện thời học sinh
Chơi với nhau đã hơn hai tháng, Lệ Hà đã dần hiểu ra tại sao con gái trong lớp lại ghét Đức. Cô nhận thấy Đức là một người con trai có một đức tính mà cô cũng không biết dùng từ gì để gọi cho chính xác, có lẽ đó là tính “thích đụng chạm với người khác giới”, hay có thể gọi là tính “dê” cũng được. Nói thế thành ra nói xấu cho Đức, người mà Hà coi như thân nhất ở cái lớp mới này. Nhưng quả thật nhiều lần Hà đã bị Đức giả vờ một cách khéo léo để đụng chạm vào người mình. Hôm thì Đức giả vờ vung tay vung chân thế nào mà lại vỗ cả tay lên bộ mông phốp pháp của cô. Rồi có một hôm trong lúc tan học, Đức giả vờ chen nhau rồi quệt tay vào bộ ngực của Lệ Hà. Có một hôm thô thiển hơn, khi trong lớp không có ai, Đức đã ôm chầm lấy Hà từ phía sau, tay siết chặt vào ngực Hà khiến cô hét lên vì giật mình, vì hoảng sợ, sau đó Đức đã giải thích rất buồn cười là “Nhìn từ sau tớ cứ nhầm Lệ Hà với thằng lớp trưởng nên định trêu nó (???)”. Sau nhiều lần là nạn nhân của những trò đùa đó của Đức, Lệ Hà có thể kết luận rằng đa số những lần đó đều là Đức chủ định đụng chạm với cơ thể cô. Lệ Hà buồn lắm, chẳng lẽ người bạn thân của cô lại có thể xấu tính thế. Nhưng quả thực bây giờ không chơi với Đức nữa thì Hà cũng chẳng biết chơi với ai. Lệ Hà thầm oán trách mẹ cô đã sai lầm khi bắt cô học ở một ngôi trường mà mình không thích tí nào, bây giờ lại ở vào hoàn cảnh không có bạn để chơi, mà có thì bạn cũng không ra bạn này.