– “Chào Cô, chào em. Tôi là Tuấn. Rất hân hạnh được gặp cô tại đây. Cô đi máy bay có mệt không?
Giọng nói khá ấm áp và lôi cuốn tuy tôi vẫn chưa quen giọng Bắc hơi chát cứng không dịu dàng như tiếng Bắc sau 54 ở Sài Gòn chúng tôi.
-Chào anh Tuấn. Chúng tôi không sao. Máy bay chỉ hơi shock một chút khi đáp còn ngoài ra rất êm.
Tuấn dành lấy hành lý trong tay Hùng.
-Em để anh giúp. Bây giờ chúng mình ra xe tài xế đợi ngoài kia.
Ở Mỹ lâu năm nên tôi khá rành về tập tục bên này. Nếu không phải giàu nức vách thì không ai thuê tài xế riêng cho mình. Tôi nghĩ trong bụng có lẽ ông này muốn gây ấn tượng cho mình đây mà.
Chiếc xe đang đợi là chiếc Mercedes CLS63 AMG đời mới nhất. Loại này 6.2L 8 cylinders giá chừng $90K. Hùng nhìn tôi có vẻ thích thú. Tuấn để ý thấy liền hỏi.
-Em có biết lái chưa? Lát nữa khi về nhà xong anh cho em thử nhé!
Hùng đáp ngay ;-Ồ cám ơn anh. Em cũng mới có bằng lái chừng 3 tháng nay. Em thích sport car hơn nhưng chiếc này nhìn đẹp và sang quá.
Tuấn cười:-Nếu thế thì lát nữa anh cho em thử chiếc Ferrari F430 của anh. Chiếc này chạy bốc hơn mà em có lẽ hợp nó hơn anh vì anh hơi ốm yếu nhìn so với nó.
Tuấn có vẽ biết cách nói chuyện với người trẽ. Anh ta trong suốt đoạn đường từ phi trường đến nhà chỉ nói chuyện với Hùng về xe hơi, games, thể thao mà ít nói với tôi ngoại trừ vài câu thăm hỏi.
Tôi cũng chỉ mong thế nên giữ im lặng. Sau cặp kính đen tôi cũng biết anh ta tuy nói chuyện với Hùng nhưng nhìn tôi qua kính chiếu hậu nhiều lần.