“Em xem này Hùng. Nhìn *** mẹ anh nè. Khi nào em muốn nó cho anh biết nhé.”
Tôi bịt 2 tai lại không muốn nghe, dùng vai thúc Hùng đi thật nhanh. Đợi cho Hùng vào phòng khóa cửa lại xong tôi mới quay lại phòng mình.
Gieo mình trên chiếc nệm trắng muốt tôi khóc òa ra. Đầu óc tôi quay cuồng hỗn độn. Tôi không biết suy nghĩ thế nào và tìm giải pháp nào thích hợp. Phải một lúc lâu tôi mới bình tĩnh trở lại.
Ngày mai là ngày chót. Ráng thêm chút nữa thôi rồi chúng tôi sẽ bay về lại San Jose. Có lẽ rồi mọi chuyện cũng trờ lại bình thường sau đó nhưng tôi có biết đâu tôi đã quá ngây thơ để nghĩ là mọi chuyện sẽ trở lại bình thường.
Sau đó vì mệt mỏi căng thẳng quá độ tôi thiếp đi quên cả việc vệ sinh cá nhân mỗi buổi tối.
Tôi thức dậy nữa đêm thì phải. Tiếng động bên phòng Hùng làm tôi tình giấc. Tôi rất nhạy cảm. Khi ngũ chỉ cần 1 tiếng động nhẹ cũng có thể làm tôi thức dậy. Một sự lo lắng trong lòng bổng nổi lên. Có thề nào?
Tôi bật mình ngồi dậy. Mờ cửa phòng tôi chạy sang bên phòng Hùng. Tôi cầm cái nắm cửa vặn mạnh bước vào.
Bên trong là 1 cảnh làm tôi choáng váng mặt mày xây xẩm gần như té xuống. Bên cạnh giường Hùng, Tuấn trần truồng tay cầm cu giật lên xuống.
Còn trên giường Hùng, trời ơi đứa con ngây thơ của tôi. Đứa con ngây thơ trong trắng của tôi đang nằm ngửa ra cho mẹ Tuấn …. bú .. cái đó của nó.
Bà ta cũng trần truồng như nhộng đưa cái đít trắng hếu với cái bộ phận sinh dục đầy lông về phía tôi.
Mọi người thấy tôi vào thì dừng lại. Hùng cuống quít cầm chăn khoát lên người.