Ngày đó mặc dù tôi đi theo cồ vủ la hét khuyến khích rất nhiệt tình cùng đám cheerleaders mơn mởn, trường nó vẫn thua xiểng liểng trước một đội banh bóng rồ từng thua chúng nhiều lần trong năm.
Khi ông coach đứng la nó mấy lần về cách chơi yếu ớt không mạnh mẽ như thường lệ, nó quay sang phía tôi nháy mắt rồi mím môi cố giấu nụ cười làm tôi nóng đỏ bừng cả mặt.
Những ngày qua mẹ con chúng tôi trở lại sinh hoạt bình thường như chưa từng có gì xảy ra. Hùng có vẻ vui khi thấy tôi trở lại vai trò người mẹ như xưa.
Chúng tôi sau mấy tháng liền sau cái đêm hôm đó không còn xảy ra gì thêm. Tôi cũng chỉ mong thế dù Hùng lúc còn ở nhà vẫn tìm cách gần gủi mẹ nó hơn.
Nhưng tôi và nó nói chuyện thật lâu về vấn đề này, rốt cuộc chúng tôi hiểu rằng chuyện tình dục loạn luân của chúng tôi không thể nào tiếp diễn. Có quá nhiều phức tạp có thể xảy ra, nhất là trong xã hội nếu dư luận biết được thì chúng tôi không còn đất sống.
Hùng thật là trưởng thành và nó hiểu điều này rất rõ. Nó tiếp tục đối xử với tôi y hệt như xưa, biết tôn trọng, nghe lời … cho dù trước đây nó đã .. đã “ấy” mẹ nó chết đi sống lại bao lần. Tôi có lẽ không bao giờ quên được cái ngày hôm đó. Nhiều đêm nằm ngủ 1 mình tôi ao ước nó bước vào phòng tuy không chắc mình sẽ đồng ý. Nhưng tối thiểu nó có thể ru tôi ngủ kia mà! Tôi quá mâu thuẩn phải không?