Gạ gẫm đi lai rai đặng phục bia cho say xỉn thì em nó chối từ “hổng thích hơi men”; đi ăn hải sản, đưa kẹo tình yêu thì nó không nhai, nó “em hổng thích đồ ngọt”. Đang lúc bế tắc trong việc giăng bẫy hèn hạ người đẹp, bạn của Minh được nhóm bạn giới thiệu lọ nước thần kia mà theo Tuấn Minh thì cũng “ngoài sức tưởng tượng”.
Thứ nước “thần dược tình yêu” mà Minh đề cập được nhiều dân chơi mới lớn gọi bằng nhiều tên gọi khác nhau, người bảo đó là “nước khuê phòng” bởi đích đến của cô gái khi ngấm loại thuốc này chắc chắc là “buồng phòng the”.
Có kẻ thì đặt cho nó cái tên khá hoành tráng là “nước ân sủng” bởi khi nạn nhân “trúng độc” để thỏa mãn nhu cầu sẽ không ngần ngại van lạy, cầu xin bạn khác phái rủ lòng thương, ban cho ân ái, ái ân…
Nam sinh vên tên Thủ, được Minh giới thiệu đã từng sử dụng thứ nước ân sủng kia, cũng góp chuyện: “Nó hiệu quả đến không ngờ.
Tác dụng phải nói là trên cả tuyệt vời” Để minh chứng, Thủ kể, cách đây 4 tháng có quen một người bạn gái, tốn kém không biết bao nhiêu nhưng đến cái nắm tay cũng không được; thậm chí có lần giả “say” đánh bạo ôm hôn thì bị ăn tát.
Ấm ức Thủ hạ quyết tâm hèn hạ là ăn không được thì đạp đổ. Thông qua nhóm bạn giới thiệu, Thủ bắt đầu sử dụng các loại biệt dược phòng the trong việc “đốn hạ” con mồi.
Thủ kể, có lần rủ người đẹp đi ăn nhậu, đã cho nhai “kẹo cao su tình yêu” nhưng sau hàng chục phút, con mồi vẫn tỉnh rụi… Sau này tìm hiểu Thủ nhận định có lẽ “cơ địa” của con mồi không “say” đuộc với kẹo tình yêu.