VN88 VN88

Tiếng mọt kêu cọt kẹt

có mọt rồi, nên lẳng lặng đứng dòm cho đã điếu mới ưng. Tôi xoáy

mắt vào cái khe, cố dòm và đoán coi có gì ở trỏng.

Chẳng biết sao, bả lại dạng mẹ hai chưn rạ Bây giờ thì cái lỗ lồn đã

bày hẳn ra như miệng con cá ngão, hai cái mu khum khum như bờ đá

che lồn. Chất nước gì sền sệt ướt nhem, làm bóng lên của âm thần

ướt nhẫỵ Tôi có cảm tưởng những sợi lông cũng thấm đẫm chất nhờn.

Tôi há miệng hau háu, hệt thằng con nít đang nhìn chăm que kem

muốn mút.

Đêm khuya mát mà sao tôi thấy nực. Chỉ muốn thò tay ra sờ mó vô

chỗ khẹ Chưa chi mấy ngón tay đã bủn rủn như người lên cơn sốt.

Ngực tôi dập uỳnh uỳnh, hai tai điếc đặc cán maị

Bà Sáu ú ớ không ra tiếng, tôi biết bả đang mớ lung tung. Tôi quính

quáng muốn lay bả, nhưng biết đặt tay vào đâu đâỵ Đặt lên vai thì

uổng mà đặt vô chỗ muốn rờ thì tội lỗi vô cùng. Mà hổng lẽ cứ đứng

trân cho bả mê mảị Tôi điên cái đầu vì nỗi khó nghĩ cho xuôị

Bà Sáu mớ dữ dội, lật lăn nghiêng lăn ngửa, như đang chiến đấu với

bầy quân nghịch bao vâỵ Hai giò bả đạp tưng tưng, hai tay quờ như

muốn níu vào chỗ nào đó. Bả chắc đang gầm hét, song tiếng không

thoát ra được. Tôi phải liều xốc vào cứu lấy bả Thâm tâm thì định đặt

hai tay vào hai vai mà lay cho bả dậy, thế mà a thần phù một bàn

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.