Tuấn mĩm cười, cuộc đời chàng đã từng ôm ấp biết bao là gái đẹp, nhưng lần này chàng vẫn nôn nao, sung sướng vì Kiều Loan vừa là một người dẹp, lại vừa là một ca sĩ tiếng tâm lẩy lừng mà bao nhiêu người dang khao khát. Tuấn định bụng, hai người sẽ tắm rửa, ăn uống no say rồi mới bắt đầu chiến đấu, nhưng tiếng nước chảy rào rào trong phòng tắm làm Tuấn khó chịu thằng bé của chàng nhút nhít, nó dã đói và đang đòi ăn. Tuấn tưởng tượng đến thân hình bốc lửa của Kiều Loan trong phòng tắm, không còn mãnh vãi che thân. Không dằn lòng dược, Tuấn mĩm môi cười rồi trút bỏ hết y phục lách nhẹ vào cửa phòng tắm. Tuấn sững người nhìn cả một tòa thiên nhiên đang lồ lộ trước mắt.
Kiều Loan vẫn không hay biết, nàng đứng ngữa mặt, hai tay vuốt ngược mái tóc dài tha thướt ra phía sau mắt nhắm nghiền dưới làn nước mát. Thằng bé của Tuấn bật dậy, dựng thẳng lên chỉa về phía Loan như một tên cướp bất thình lình rút súng uy hiếp người qua đường.
Tuấn bước tới ôm choàng lấy nàng, Kiều Loan giật nẩy mình. Đành rằng đi với một tay dân chơi như Tuấn vào khách sạn có nghĩa là nàng chấp nhận tất cả, nhưng làm sao nàng không khỏi e thẹn khi phô bày trọn vẹn tấm thân trần truồng trước mặt một chàng trai.
Kiều Loan mắc cỡ, nàng cười ré lên như bị ai thọt léc vào “háng”. Nàng kêu lên:
– Đồ quỷ, làm gì mà kỳ vậy, em đang tắm mà.
Tuấn kê miệng lên bờ môi dang cong cớn của Kiều Loan không cho nàng nói thêm, hai người hôn nhau dưới làn nước từ chiếc vòi bông sen phun xuống. Kiều Loan như nghẹn thở dưới làn môi của người yêu Tuấn vừa hôn~ vừa dùng tay xoa bóp vuốt ve khắpngười làm Kiều Loan kích thích run rẩy toàn thân.